Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 6: Công chúa của Quỷ Tộc - Chương 95.1: Khu trại

Tôi đang cưỡi trên lưng con gryphon, quan sát các chiến binh đang chuẩn bị lều trại phía dưới tôi.

Mặc dù vẫn còn quá sớm để bắt đầu chuẩn bị dựng trại, chúng tôi có thể không dựng kịp nếu chúng tôi không bắt đầu từ bây giờ.

Nơi dựng trại là nơi từng là cả một quốc gia.

Nếu quốc gia vẫn còn tồn tại, thì chắc sẽ có tầm 500 người đang sống ở đây, nhưng giờ nó đã biến mất rồi.

Lí do mà quốc gia này bị tiêu diệt vẫn chưa rõ.

Nhưng, những bức tường thành đổ nát đã mất người mà nó cần bảo vệ chỉ còn là phế tích sau nhiều năm chịu đựng sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Mặc dù đây là nơi cắm trại hoàn hảo.

Vấn đề là việc nó quá nhỏ để chứa hết toàn bộ quân đoàn.

Khi thấy rằng không có đủ chỗ ở, đa phần chiến binh quyết định là cắm trại bên ngoài tường thành.

Nhưng mà, họ không có vẻ là có gì bất mãn với chuyện này.

Có khi nào là do đa số bọn họ đều đã quen với việc ở bên ngoài tường thành rồi sao?

Tôi có thể thấy các chiến binh đang khỏa thân cười nói vui vẻ.

Nhiều người trong số họ còn chẳng có trang bị đàng hoàng nữa cơ.

Mà, thế này có lẽ là chuyện thường ngày đối với họ vì có nhiều chiến binh của Thors không quen với việc mặc nhiều vải.

Mà tôi cũng chẳng tính phản đối phương châm của họ, nhưng ít nhất thì cũng mặc đồ lót vào đi chứ.

Đó là lí do mà tôi đang gặp khó khăn với việc nên nhìn vào đâu đây này.

Rino và Nao thì đang cười lăn cười bò tôi khi thấy tôi thế này.

Làm sao mà họ bình tĩnh được hay nhỉ?

Ý tôi là, kể cả Shirone cũng chẳng lay động gì trước cảnh này.

Theo như cô ấy nói thì, hàng của đám đó trông cũng cute đấy.

Ngay khi tôi nghe câu đó là trí tưởng tượng của tôi bay xa và tôi nghĩ tới chuyện cô ấy đã từng thấy cái thứ còn khủng hơn trong quá khứ nữa cơ, nhưng phải nhắc lại là, tôi không dám hỏi chuyện đó.

Bên cạnh đó, Shirone hiện không có ở đây.

Cô ấy đã đi trước và bay về phía vương quốc Algore, nơi gần với khu trại này nhất. Đương nhiên, cô ấy không có đi mà không nói rằng cô ấy sẽ không đi về hướng Nargol.

Mà, chắc mai là cô ấy về tới thôi.

"Reiji-san, tớ nghĩ là đến lúc để hạ cánh rồi. Tớ cũng khá mệt rồi"

Rino, nngười đang cưỡi con bằng mã chung với Nao, nói thế với Reiji.

"Okay, Rino. Hạ cánh và nghỉ chút thôi, Chiyuki"

Reiji mỉm cười khi nói với tôi.

"Được rồi. Đáp xuống trước đã, tớ có việc cần phải hỏi Tướng Portos về đội hình"

Sau khi Reiji, người đã cưỡi con pegasus, gật đầu với tôi, thì chúng tôi quyết định đáp xuống quảng trường của quốc gia này.

"Mùi thơm ghê. Có vẻ là họ đã chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn hơn bình thường nhỉ"

Đó là điều đầu tiên mà Nao nói sau khi chúng tôi bước xuống khỏi thú cưỡi.

Con bé đó đang chảy nước dãi kìa. Tôi nhanh chóng chỉ ra cho em ấy.

Những người dựng trại sau khi đã dựng xong trại thì bắt tay và nấu bữa tối.

Những người dưng trại không phải là chiến binh; họ là những chuyện gia trong việc dựng trại được Vương quốc Velos thuê.

Nhiệm vụ chính của họ là vận chuyển hàng hóa, nấu nướng, và chăm sóc chúng tôi.

Tôi thấy một người trong số họ lấy ra tảng thịt muối từ một cái thùng gỗ.

Thế giới này cũng có khái niệm bảo quản thức ăn như thế giới của chúng tôi vậy. Mấy chuyện như là ướp muối hoặc phơi khô mà thôi.

Nhưng, khác với thế giới của chúng tôi ở chỗ, nhiều chỗ dùng ma thuật thay cho máy móc để tạo ra thức ăn có thể giữ lâu.

Về mặt này, thì thực phẩm bảo quản của thế giới này ăn đứt thế giới chúng tôi vì thực phẩm bảo quản ở đây không bị hư hỏng dần theo thời gian.

Nhưng mà, vì chỉ có một số ít ma thuật sư có thể dùng ma thuật này và xét tới lượng mana ít ỏi của họ, thì khoảng thời gian bảo quản lâu nhất mà họ có thể kéo dài là 3 tháng.

Vì lí do đó, mà đa số thực phẩm được bảo quản được làm mà không nhờ tới ma thuật.

Vấn đề là việc thực phẩm bảo quản mà không dùng tới ma thuật bảo quản thì nó dở lắm. Nó cực kì mặn và bánh mì thì vừa cứng vừa khô đến mức gần như chẳng nhai được ổ bánh mì nếu không nhúng vô súp trước luôn đấy.

Tôi đã từng thử ăn đồ ăn được bảo quản trước đây và đã bỏ cuộc do bản chất khó nuốt của nó đấy.

"Không phải là Anh-hùng-sama đây sao. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn lều cho nhóm mọi người rồi ạ"

Một người phụ nữ đã xây khu trại lại gần và gọi chúng tôi khi cô ấy thấy chúng tôi.

Đây là người lo liệu việc chăm sóc chúng tôi.

Vua Eclas của Velos đã chỉ định một người chăm sóc đặc biệt dành riêng cho chúng tôi.

Khác với những người dựng trại, những người không quen với việc di chuyển đường dài sẽ được di chuyển bằng xe ngựa. Do đó, quần áo của họ rất gọn gàng và sạch sẽ.

Họ thật sự làm mọi thứ để thể hiện tính hiếu khách luôn đấy nhỉ.

Có vẻ là Eclas đặt rất nhiều hy vọng vào việc bọn tôi giải quyết chuyện này nhỉ.

Nhưng mà, tôi không chắc là chúng tôi có thể đáp lại mong đợi của ông hay không.

"Cảm ơn cô nhiều"

Đôi má của cô gái nhuốm đỏ khi thấy Reiji trả lời với nụ cười chói lòa như thường lệ.

Ừa phải, cái tiến triển này chả thú vị tẹo nào.

"Được rồi, tớ phải tới chỗ Tướng Portos để báo cáo định kì đây"

"Ừa, nhờ cậu vậy, Chiyuki"

Tôi, người không muốn cho tên này thấy vẻ hờn dỗi cửa mình, quyết định tới lều của Tướng Portos trước.

Được rồi, giờ thì mình nên tìm ông ta ở đâu đây nhỉ?

Khi tôi đang kiếm vài người dựng trại ở chỗ trống, thì tôi thấy có một cặp nam nữ đang bước tới chỗ tôi.

"Eh? Không phải là Remus-kun đây sao? Anh đang làm gì ở đây thế?"

Người bước tới chỗ tôi là Remus và Charis của hội Gấu Nâu.

"Hiền nhân tóc đen-sama, chúng tôi hiện đang phân chia bữa tối ấy mà. Ý là, chúng tôi cần phải đảm bảo rằng không ai trộm đồ ăn của người khác, và Charis thì đi theo để giúp tôi thôi"

Do đó, cô gái trong bộ giáp bikini bên cạnh anh ta gật đầu với tôi.

"Hiểu rồi, đó đúng là chuyện quan trọng nhỉ. Nhưng, tôi nghĩ sẽ không sao cả nếu do chính anh giải quyết, Remus-kun. Anh hợp với việc bàn giấy hơn mà"

"Không thể nào..."

Gương mặt của Remus hóa đỏ khi tôi khen anh ta.

Mà, anh ta chắc cũng đã có một khoảng thời gian khó khăn do cái gương mặt khá là điển trai của mình.

Tôi đã làm quen được với Remus trong chuyến hành quân này.

Ý tôi là, là một thành viên của hội lính đánh thuê chỉ toàn là lũ đầu đất mà biết đọc, viết và tính toán thì khá là hiếm đấy, không cần phải nói đến bản chất độc nhất nên tôi khó mà quên anh ta được lắm.

Ý tôi là, việc quản lý cả một hội não cơ bắp thì cũng cực lắm chứ chả đùa.

Tôi có cảm giác rằng cái người mà đã hỗ trợ đằng sau cho hội Gấu Nâu thật ra là anh ta.

Xui cái là, anh ta quá mỏng manh để làm một chiến binh.

Mặc dù tôi không thể nhìn thấy được nửa trên của anh vì anh mặc áo - điều mà chả có chiến binh thờ Thors nào làm - nên anh chắc chắn không có cơ bắp.

Tôi trở nên lo lắng về sự an nguy của anh ta vì anh là người bình thường duy nhất trong cái hội toàn-là-lũ-não-cơ-bắp kia đấy.

Tuy nhiên, chính bản thân anh có vẻ là không có ý định rời khỏi hội lính đánh thuê. Và lí do thì chắc hẳn là cô gái bên cạnh, Charis, rồi nhỉ.

Ý tôi là, Charis là một cô gái đáng yêu mà.

Làn da rám nắng tôn lên cơ thể khỏe mạnh của cô.

Thêm vào đó, Charis là nữ chiến binh của nữ thần chiến tranh, Amazona.

Nhờ vào Thú Hóa mà cô ấy cực kì mạnh mẽ dù là cơ thể của cô vẫn rất thon gọn.

Và không có bất kì nam chiến binh nào cùng tuổi có thể đọ lại cô.

Và mặc dù đã thua Shirone, tôi biết rằng cô ấy là một cô gái cực kì mạnh mẽ.

Và cô gái tên Charis đó hiện đang có vẻ không vui khi thấy Remus đỏ mặt trước lời khen của tôi nè.

Cô ấy có nụ cười khá là quyến rũ đấy,

(TN: chắc là quyến rũ một cách chết chóc - theo nghĩa đen nhỉ)

"Để chuyện đó sang một bên, người đang đi đâu thế, Hiền nhân-sama?"

"Uhm, tôi hiện đang tìm chỗ của Tướng Portos. Anh có biết là ở đâu không, Remus-kun?"

"Ah, người sẽ tìm thấy ông ấy ở đằng kia kìa"

Remus chỉ về chỗ kia trong khi nói.

"Được rồi, cảm ơn. Giờ thì kẻ thứ ba đây xin phép cáo lui nhé"

Cả hai không thể giấu nổi sự ngạc nhiên ngay khi tôi nói thế.

Và rồi, gương mặt họ hóa đỏ chót như bạch tuột luộc luôn.

Quả là một mối quan hệ đáng ghen tị mà.

Đó là lí do, cứ đi khỏi họ càng nhanh càng tốt thôi.

Thế là, tôi đi khỏi chỗ cặp chim cu kia.

Tôi đi theo hướng mà Remus chỉ và tìm thấy cái lều ngay lập tức.

Lí do là, có nhiều binh lính canh gác xung quanh đã làm nổi bật nó lên giữa chốn toàn là lính đánh thuê này.

Lều của Tướng Portos được làm dựa trên phế thành.

Bản thân Tướng Portos ở khu vực bên ngoài tường thanh trong khi khi đằng sau cái lều của ông là chỗ của nhóm phi-chiến-đấu như mấy người dựng trại đi theo chúng tôi.

Tướng Portos đem theo tầm 50 đến 60 binh sĩ cùng với ông.

Có vẻ là họ cũng trú lại bên ngoài trường thành.

Tôi được dẫn tới chỗ của Tướng Portos bởi một binh sĩ mà tôi đã hỏi vị trí của Tướng Portos.

Lều của ông hoành tráng hơn hẳn mấy cái lều khác.

Khi tôi bước vào cái lều, Tướng Portos và những người khác đã tập hợp đông đủ.

"Không phải là Hiền Nhân Tóc Đen-dono đây sao. Tôi vừa mới nghĩ tới người đấy. Xin hãy bước tới đây. Chúng tôi đang đợi người"

Người đàn ông mập mạp vận bộ giáp hào hoáng bảo tôi bước vào.

Gã đàn ông mập mạp này là người dẫn đầu quân đoàn, Tướng Portos.

Mặc dù ông là một hiệp sĩ có xuất thân từ một quý tộc lớn ở Velos, ngoại hình ông ta thì lại khác.

Ý tôi là, ông ta trông như một ông chú bụng phệ, trung niên, bình thường mà ta có thể tìm thấy ở bất cứ đâu thay vì một tướng quân khi mà ông cởi bộ giáp đó xuống.

Ý tôi là, tôi nghi ngờ về việc ông ta có thể cưỡi ngựa với cái cơ thể đồ sộ đó đấy.

"Ôi trờ~i, chúng tôi quả thật rất cảm kích khi nhóm các anh hùng mọi người đã giúp chúng tôi có thể tiến xa được đến mức này"

Những người tập trung ở đây gật đầu hùa theo câu nói của Portos.

"Tướng quân nói quả không sai. Nói cách khác, là cái lũ chẳng thể giữ trật tự còn tệ hơn cả lũ goblin tấn công đêm nữa. Lũ lính đánh thuê gấu đỏ do Arcas-dono dẫn đầu còn tốt hơn cái lũ đó đấy"

Ông già bên cạnh Portos bồi thêm câu đó vào.

Tên của người đàn ông với ánh mắt sắc bén này là Honess.

Ông ta là người đúng đầu hiệp hội lính đánh thuê của Velos.

Hiệp hội lính đánh thuê Velos khác với hiệp hội lính đánh thuê Teseshia, không ai có thể gia nhập vào hiệp hội trừ khi người đó là công dân của Vương quốc Velos.

Lính đánh thuê của Velos cũng có tham gia vào nhiệm vụ này và họ được Honess dẫn đầu.

Và cái đám được gọi là "cái lũ kia" mà Honess nói tới là lính đánh thuê bên ngoài Velos.

Thật ra, lính đánh thuê tham gia vào chiến dịch này được chia làm hai nhóm.

Là nhóm lính đánh thuê có quyền công dân, và nhóm không có.

Và đa số chiến binh thuộc vế sau.

Mặc dù vế trước được nhận sự huấn luyện để có thể giữ trật tự công cộng, đa số nhóm sau thì chẳng làm được thế.

Mà, vì họ sống một cuộc đời mà chẳng biết ngày nào chết, nên là họ sống mà chẳng lo đến việc ngày mai sống sao cơ mà.

Ngay khi họ nhận được tiền, là họ liền dùng nó để mua rượu hoặc gái gú. Họ hoàn toàn không có khái niệm tiết kiệm.

Nếu mà họ muốn thứ gì, thì họ thà đi cướp nó còn hơn.

------------------------------

P/s: thấy là Chiyuki lại phải còng lưng gánh thêm cái của nợ 4000 mạng này rồi. Đã chơi team kiểu tao-work mà thêm cái này thì cột sống chị cần tí sữa bột bổ sung canxi rồi đấy.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage