Anh sẽ không để em trở thành ký ức

Truyện tương tự

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

6 23

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

145 3737

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

30 129

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

13 50

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

151 1269

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

294 5773

#4. Anh và em (Đã hoàn thành) - Phần phụ chú

Có người từng nhận xét rằng, việc đưa yếu tố cái chết vào trong một câu chuyện là một điều quá đỗi tàn nhẫn.

Nhưng thay vì nói đơn giản là “có liên quan đến cái chết”, thì có lẽ cách diễn đạt chính xác hơn nên là “sử dụng một mô-típ dễ khiến người ta cảm động”. Cách nhìn ấy, quả thực cũng rất đáng để thấu hiểu.

Nếu một người quan trọng qua đời, thì dẫu có thế nào đi nữa, người ta cũng sẽ đau buồn. Sự chia ly ấy, sớm muộn rồi cũng sẽ đến—tôi cho rằng, đó chính là bi kịch lớn nhất trong cuộc đời này.

Bởi vậy, nếu trong câu chuyện có sự xuất hiện của cái chết, thì nỗi buồn của các nhân vật sẽ dễ dàng được khắc họa. Từ đó, là sự trưởng thành của nhân vật chính—người vượt qua nỗi đau và sự cô độc ấy, chấp nhận tất cả, rồi trở nên mạnh mẽ hơn. Những điều như thế, quả thực rất dễ khiến người ta xúc động.

Ngay chính tôi cũng vậy, trong những câu chuyện mình viết, tình tiết có liên quan đến cái chết xuất hiện rất nhiều. Khi ngẫm lại những tác phẩm đã xuất bản đến nay, tuy mức độ có khác nhau, nhưng dường như không có lấy một tác phẩm nào là hoàn toàn không đụng đến chủ đề này cả. Không—không chỉ riêng tác phẩm của tôi, mà trong vô số câu chuyện được tạo nên trên thế gian này, tôi nghĩ rằng những tác phẩm hoàn toàn không nhắc đến mặt tối mang tên “cái chết” thật sự là rất hiếm.

Cái chết, đối với con người chúng ta, là một thứ chẳng thể nào dứt bỏ, là điều vừa gần gũi vừa xa xôi như thể cấm kỵ, luôn lặng lẽ hiện hữu quanh ta như một định mệnh.

Ngay cả lần này, mặc dù ngay từ chương mở đầu, toàn bộ tác phẩm đã bao trùm một bầu không khí của cái chết, nhưng với tư cách tác giả, tôi đã viết nên câu chuyện này với một tâm niệm mãnh liệt: “Tuyệt đối không để nữ chính phải chết.” Dù đây chỉ là thế giới trong câu chuyện, nhưng tôi vẫn không muốn vì mục đích lay động cảm xúc người đọc mà hy sinh một cô gái tội nghiệp nào cả.

Trong cuộc sống thường ngày, con người ta thường vô tình quên mất, nhưng thực tế là, dù là tôi, là bạn, hay là những người thân yêu nhất, rồi một ngày nào đó cũng sẽ ra đi. Có thể bạn không muốn nghĩ đến một điều gì đó sẽ xảy ra vài chục năm sau, nhưng cũng có thể, khoảnh khắc ấy sẽ đến ngay vào ngày mai. Nếu suy nghĩ như vậy, khoảng thời gian được cùng nhau hiện hữu trên thế gian này sẽ trở nên quý giá biết nhường nào.

Tôi không định đứng ở vị trí giảng đạo, nhưng nếu việc suy nghĩ như vậy có thể trở thành một cái cớ để ai đó trân trọng cuộc sống hơn, hoặc nếu nhờ những câu chuyện như thế mà người ta có thể mô phỏng, trải nghiệm trước cái chết của một người thân thuộc... thì tôi tin rằng, đó chính là một trong những ý nghĩa mà tiểu thuyết tồn tại trên đời.

Nhân tiện, tác giả cuốn sách mà nhân vật Itsuki đọc trong truyện—người mang tên Tsukimachi Akari—chính là nhân vật chính trong một tác phẩm khác của tôi. Tôi rất thích kiểu “nhân vật chính của một câu chuyện khác xuất hiện như một khách mời đặc biệt” như thế này, dù lần này cô ấy chỉ xuất hiện dưới hình thức một cái tên mà thôi. Nếu bạn cảm thấy hứng thú, muốn biết cô ấy đã từng sống một cuộc đời như thế nào, thì tôi sẽ rất vui nếu bạn tìm đọc cuốn sách ấy.

Vậy thì, xin được gửi lời cảm ơn sâu sắc đến tất cả những ai đã đọc đến tận đây. Mong rằng chúng ta sẽ còn gặp lại trong lời bạt tiếp theo. Bởi vậy, tôi sẽ không nói lời tạm biệt.

Thật sự cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi đến cuối cùng.