Anh Muốn Được Chết Một Ngày Trước Em

Truyện tương tự

Mười tám tầng Địa Ngục: Nơi này cấm nói dối

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

1 3

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

51 5504

Hầu Gái Chiến Binh Hủy Diệt Dị Giới

(Đang ra)

Hầu Gái Chiến Binh Hủy Diệt Dị Giới

Kawanabe Kashima

Dường như, cô ấy đang che giấu một bí mật nào đó vô cùng to lớn...

1 2

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

(Đang ra)

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

커리우유

Hình như hội nhân vật chính đang hiểu lầm gì đó thì phải.

14 306

WN - Chương 02

Chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân trong khi anh thẩn thơ tản bộ một mình, Rufus bỗng dừng lại trước một cung điện đặc biệt rực rỡ hơn hẳn những cái khác. Đó là cung điện của Công chúa Sordid, nơi người con gái yêu quý của nhà vua ở.

Đúng như danh xưng cô công chúa được nhà vua yêu thích nhất, cung điện của cô tỏ ra xứng với danh tiếng của nó. Bức tường phía ngoài cung điện được bao phủ trong bụi vàng và bạc, mái cung điện được trang trí bởi vô số khoáng vật quý. Cả tòa cung điện, được trang hoàng bằng những báo vật quý giá nhất của vương quốc, được coi như là biểu tượng của sự xa hoa lộng lẫy bậc nhất. Tuy nhiên, trong số tất cả những thứ lộng lẫy đó, thử làm người ta chói mắt nhất không phải vàng bạc, không phải đá quý cũng không phải những tinh thể lấp lánh.

Mà đó chính là bản thân Công chúa Sordid.

Không có viên đá quý nào có thể sánh ngang với sự rực rỡ của nàng trong trái tim những chàng trai trẻ.

Mặc dù Rufus chưa từng nhìn thấy mặt cô bao giờ, anh đã nghe được vô số tin đồn về Công chúa Sordid. Trở thành đức lang quân của Công chúa Sordid không chỉ đơn giản là chiếm được một mỹ nhân - nó còn biểu trưng cho tiền tài, quyền lực và danh vọng.

Công chúa Sordid có thể cho anh mọi thứ anh không có.

"Anh có việc gì ở cung điện công chúa không?"

Khi Rufus đang vẩn vơ ngoài cung điện của công chúa như thể chuẩn bị đi vào, anh nghe thấy một giọng nói dịu dàng.

Đó là một cô hầu gái.

"Không có gì quan trọng đâu." Rufus đáp lại cụt lủn, rồi hướng lại sự chú ý của anh về phía cung điện của Công chúa Sordid.

Giờ công chúa đang làm gì nhỉ?

"Công chúa hiện không tại cung điện đâu."

Như thể cô đọc được tâm trí Rufus, cô hầu gái tiếp tục nói, giọng cô nhỏ nhẹ.

Rufus liếc nhìn người hầu gái. Anh hơi chút khó chịu về cái cách người hầu gái này cứ thế nói chuyện với mình mặc dù anh không hề hỏi cô ta. Thế nhưng, anh cũng tò mò về hành tung của công chúa hiện giờ.

"Vậy thì, giờ công chúa điện hạ đang ở đâu?"

"Hiện giờ điện hạ đang gặp gỡ với hoàng tử của Đế Quốc tại vườn thượng uyển."

"Hoàng tử Đế Quốc tới đất nước này làm gì?"

"Đã có một lời cầu hôn. Bệ hạ đã tỏ ý muốn tác thành Công chúa với hoàng tử Đế Quốc."

Một lời cầu hôn, cô ấy nói vậy. Rufus nghiền ngẫm những câu nói ngắn gọn và lạnh lùng của người hầu gái.

Vậy là, đến cuối cùng thì anh vẫn không phải loại người có đủ tư cách để cạnh tranh đàng hoàng.

Người được sánh vai cạnh công chúa cuối cùng vẫn là hoàng tử mà không phải là Rufus, kẻ chả có gì trang hoàng cho cái tên của mình ngoài cái danh hiệu quý tộc kia ra.

'Mình mới mơ mộng hão huyền làm sao.'

Một nụ cười tự giễu nở trên môi anh. Giờ anh mới nhận ra mình đã ngu ngốc đến chừng nào.

Anh đã ấp ủ những suy nghĩ đầy tham vọng, cố gắng giật lấy công chúa, và như một hậu quả tất yếu, giờ anh đã bị định sẵn là sẽ phải tham gia vào sát quỷ đội.

Người hầu gái đứng nhìn Rufus.

"Vậy là anh sẽ tham gia vào sát quỷ đội à?"

"Sao cô biết?"

"Anh đã gặp bệ hạ."

"Nhưng điều đó thì có liên quan gì với việc này?"

"Bệ hạ đã gửi tất cả những người cầu hôn Công chúa Sordid nhưng không hợp ý ngài ấy tới sát quỷ đội."

Vậy ra anh không phải là người duy nhất chịu sự điều phối của cái kế hoạch này.

'Cái tên nhà vua đáng nguyền rủa đó.'

Rufus nghiến răng trong cơn phẫn nộ cùng cực. Anh thà bị từ chối một cách thẳng thừng còn hơn là bị gửi tới sát quỷ đội. Nhà vua thật sự ra lệnh cho anh đi chết đi đấy à?

"Nhưng mà dù sao thì, vẫn may mắn phết."

"Gì cơ?"

Rufus cau mày lại trước lời nhận xét vừa rồi của người hầu gái.

Mặc dù mồm cô ta là để nói thật nhưng có vẻ cô ta cho mồm mình đi hơi quá xa khi nói rằng 'vẫn may mắn phết' với một người sắp chết rồi nhỉ?

"Anh sẽ không chết cho đến khi cuộc viễn chinh kết thúc đâu."

Biểu cảm của Rufus trở nên hung hãn hơn.

"Sao cô biết?"

"Chà, tôi chỉ đơn giản là tự nhận thấy vậy thôi."

Người hầu gái cười khúc khích và lấy tay gãi gãi gáy.

Rufus nhìn chằm chằm vào người hầu gái.

Cô ta đang cố động viên anh à?

Nhưng anh chả cảm thấy tí giải tỏa nào cả. Ngược lại, nó còn làm anh cảm thấy khó chịu. Mặc dù là một quý tộc nhưng hảon cảnh hiện giờ đã buộc anh phải nhẫn nhịn những lời động viện rỗng tuếch từ một người giúp việc bình thường.

"Điều đó không vui chút nào. Cô đang biến tôi thành trò hề đấy à?"

Phun ra những lời lẽ với một tông giọng sắc bén, Rufus lườm chằm chằm vào người hầu gái. Khi nghe được những lời này, người hầu gái liền đỏ mặt lên vì xấu hổ.

"Không, tôi không định trêu chọc anh. Thực ra..."

Cô bỏ dở giữa chừng.

Người hầu gái nhìn ngó xung quanh một cách lo lắng, như thể sợ có ai đó nghe được. Sau khi đã xác định chắc chán là không có ai gần đây trừ cô và Rufus, cô làm một cử chỉ nho nhỏ về phía anh.

"Xin lỗi, nhưng anh có thể ghé sát tai lại đây được không?"

"Hah."

Rufus để tuột ra một tiếng thờ dài đầy bực bội. Giờ anh đang bị ra lệnh bởi một người còn không phải là một người hầu chính thức. Anh cảm thấy tình huống nực cười đến nỗi còn không thể nào nảy sinh tức giận được mà chỉ đơn giản là sốc mà thôi.