Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bản chức là nhân viên kiểm soát nhập cảnh!

(Đang ra)

Bản chức là nhân viên kiểm soát nhập cảnh!

Chuột xanh lá

Xin hãy trình bày tên, quê quán, và lý do nhập cảnh. Bạn sẽ có năm phút.

2 7

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

146 4722

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

208 24656

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

56 317

Tập 14: Bánh Croquette Kem và Sự Sụp Đổ Của Dị Giáo! - Chương 4-1: Chiếc Bếp Ma Pháp Mới

Tôi và các linh thú vừa ăn sáng xong và đang thư giãn trong phòng khách. Tôi có hẹn gặp Hội trưởng Orson vào ngày kia, nghĩa là hôm nay có thể thoải mái nghỉ ngơi, còn ngày mai sẽ dành thời gian để đi mua một chiếc bếp ma pháp mới.

...Đó là kế hoạch của tôi, ít nhất là cho đến khi—

[Chúng ta lên đường thôi! Một cuộc săn đang chờ đợi!] Fel đột ngột tuyên bố.

[Khoan đã, Fel! 'Cuộc săn' là sao?! Chuyện này từ đâu ra vậy?!] Tôi hoảng hốt phản đối.

[Con cua mà chúng ta ăn hôm qua rất ngon, đúng chứ?]

[Ừ thì... đúng là ngon thật. Nhưng sao?]

[Ta muốn ăn lại lần nữa, và hôm nay chính là cơ hội hoàn hảo để săn thêm vài con.]

[Oh ho! Một ý tưởng tuyệt vời!] Gon hào hứng hưởng ứng.

[Nghe có vẻ hay đấy!] Dora-chan cũng đồng tình. [Ta hoàn toàn sẵn sàng ăn thêm vài con cua nữa!]

[Sui cũng muốn ăn thêm cua!] Sui phấn khích nói.

Cả bọn ngay lập tức đồng tình với đề xuất của Fel, nhưng tôi không thể để bản thân bị thuyết phục dễ dàng như vậy được.

[Không, bỏ đi,] tôi kiên quyết. [Hôm nay chúng ta cần làm xong mục tiêu quan trọng nhất khi đến thị trấn này, nên chuyện săn bắt tạm gác lại.]

[Mục tiêu quan trọng nhất?] Cả bốn linh thú của tôi đồng thanh hỏi, vẻ mặt đầy hoang mang.

Trời đất, đừng nói là bọn họ quên hết rồi nhé? [Chiếc bếp ma pháp đấy! Chúng ta đến đây để mua bếp mới mà!]

Lúc này, có vẻ như ký ức của họ mới quay lại. Chiếc bếp ma pháp của tôi đã bị con behemoth phá hủy hoàn toàn, và việc không có nó thực sự gây ra không ít phiền toái.

[Chúng ta cần một chiếc bếp mới. Đến giờ vẫn xoay sở được là nhờ số thức ăn tôi nấu sẵn từ trước, nhưng nếu mấy người muốn tôi nấu ngay khi săn được gì đó trên đường, hoặc khi hết đồ dự trữ, thì sẽ rất khó khăn đấy! Nếu không có dụng cụ cần thiết, tôi không thể nấu được gì đâu!]

Dù tôi luôn tranh thủ chuẩn bị sẵn thức ăn bất cứ khi nào có thể, nhưng với dạ dày không đáy của đám này, tôi luôn có cảm giác lúc nào cũng chỉ còn cách tình trạng hết đồ ăn một, hai bữa. Có một chiếc bếp ma pháp để nấu ăn mọi lúc mọi nơi chính là thứ duy nhất giúp tôi yên tâm hơn.

[Hử? Ý ngươi là bữa ăn của chúng ta đang gặp nguy cơ sao?] Fel hỏi.

[Chính xác,] tôi khẳng định. [Trước khi lên đường, tôi đã chuẩn bị nhiều đồ ăn hơn bình thường, nên khi ở thị trấn thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu giữa rừng mà hết thức ăn thì sao? Lúc đó tôi phải nấu ngay tại chỗ, đúng không?]

[Nghe cũng có lý.]

[Ta cũng nghĩ vậy.]

[Ai đó phải lo đồ ăn cho bọn ta chứ!]

[Sui không muốn bị đói đâu!]

[Đó, đúng không? Và nếu muốn nấu ăn ngay trên đường, tôi cần có một chiếc bếp ma pháp.]

[Vậy ra nó thực sự là một công cụ quan trọng!] Fel gật gù, nghe có vẻ hơi bực mình khi nhận ra bọn tôi có thể rơi vào tình cảnh thiếu thốn như vậy.

[Chính xác! Đó là lý do chúng ta không thể không có nó!]

[Vậy thì, bây giờ không phải lúc để đuổi theo mấy con cua nữa. Lấy được chiếc bếp mới là ưu tiên hàng đầu. Mọi người đồng ý chứ?] Fel nghiêm túc hỏi. Gon, Dora-chan và Sui lập tức đồng thanh hưởng ứng.

[Chúng ta có thể săn bao nhiêu cua tùy thích, nhưng chỉ sau khi đã mua được bếp.]

[Đồng ý!]

[Ừ, ta cũng vậy!]

[Yay!]

Có vẻ như cuộc săn cua chỉ bị hoãn lại, chứ không bị hủy bỏ. Nhưng thôi, miễn là bọn họ hiểu rằng mua bếp quan trọng hơn thì coi như mọi chuyện ổn thỏa. Giờ thì, đến lúc đi vào thị trấn thôi!

................

Chúng tôi đã quyết định ra ngoài mua một chiếc bếp ma pháp mới, nhưng lại đối mặt với một vấn đề khác: chọn cửa hàng nào để mua. May mắn thay, đây chính là lúc Hội Thương nhân phát huy tác dụng. Tôi liền ghé qua đó để nhờ tư vấn.

Sau khi giải thích rằng tôi cần một chiếc bếp khá lớn, họ gợi ý tôi nên đến một trong những cửa hàng ma cụ lớn trong khu vực.

Họ cung cấp cho tôi danh sách ba cửa hàng tốt nhất trong thị trấn và chỉ đường đến từng nơi. Tôi quyết định sẽ ghé qua cả ba để xem xét trước khi đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Đầu tiên, tôi đến cửa hàng mang tên "Dụng Cụ Ma Pháp Waldner," chỉ cách Hội Thương nhân hai dãy nhà và rẽ trái một lần. Khi đang đi đến đó cùng các linh thú của mình, tôi nhận thấy người dân xung quanh có vẻ tránh xa chúng tôi hết mức có thể. Họ gần như ép sát vào tường hai bên đường, mà theo tôi thì hơi thái quá.

Dù sự xuất hiện của chúng tôi vào ngày đầu tiên ở thị trấn đã khiến mọi người biết rằng Fel, Gon, Dora-chan và Sui là những linh thú của tôi, nhưng...

Tôi liếc nhìn ra sau, về phía những người bạn khổng lồ của mình.

[Có chuyện gì sao?]

[Ừm, bệ hạ?]

[À, không có gì.] Tôi thở dài. Ừ thì, ai mà không sợ khi thấy một con sói khổng lồ và một con rồng đi dọc phố cơ chứ? Thôi thì cứ coi như may mắn vì lần này chúng tôi không gây náo loạn.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã đứng trước cửa hàng của Waldner.

[Được rồi, đây chắc là chỗ đó,] tôi nói.

[Bọn ta sẽ đợi ngoài này,] Gon nói sau khi liếc vào bên trong. Cửa hàng chật kín hàng hóa và không có không gian cho những sinh vật to lớn như Fel hay Gon di chuyển. Dora-chan và Sui cũng nhanh chóng nhận ra điều đó và xếp hàng chờ bên lề đường.

Việc để cả bốn con vật to lớn lảng vảng bên ngoài có thể gây phiền toái cho người dân, nhưng tôi chỉ còn biết cầu mong mọi người thông cảm.

[Tôi sẽ cố gắng nhanh nhất có thể,] tôi nói rồi bước vào trong.

Ngay khi tôi vừa vào cửa hàng, một người bán hàng đã tiến đến chào đón.

"Chào quý khách! Tôi có thể giúp gì không?"

[À, vâng. Tôi đang tìm một chiếc bếp ma pháp.] Tôi liền mô tả lại những tính năng của chiếc bếp cũ và hỏi xem họ có thứ gì tương đương hoặc tốt hơn không.

Người bán hàng tiếc nuối lắc đầu. "Rất tiếc, nếu muốn một chiếc bếp đáp ứng được yêu cầu của ngài, chúng tôi phải đặt hàng riêng."

Ừ thì, chuyện này cũng dễ hiểu. Cái bếp tôi mua ở Dolan vốn là một mẫu trưng bày để thu hút khách chứ không phải hàng bán đại trà. Còn ở đây, cửa hàng chỉ có loại bếp phổ biến nhất—loại hai lò đơn giản. Nếu muốn một chiếc lớn hơn, tôi sẽ phải đặt hàng riêng, và theo lời người bán, thời gian chờ có thể lên đến một năm. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi không thể mua bếp ở đây rồi.

Tôi rời khỏi cửa hàng và thông báo với các linh thú.

[Được rồi, đi thôi. Chúng ta đến chỗ tiếp theo.]

[Nhanh vậy sao?] Fel nhận xét.

[Ừ, họ không có chiếc nào đủ lớn. Mong là chỗ tiếp theo sẽ có.]

Chúng tôi tiến đến cửa hàng tiếp theo trong danh sách—"Dụng Cụ Ma Pháp Rigoni." Nhưng cũng giống như Waldner, họ chỉ có loại bếp hai lò phổ biến và phải đặt hàng nếu muốn thứ lớn hơn.

Tình hình có vẻ không ổn rồi. Nếu cứ thế này, tôi có khi phải đi đến tận kinh đô, hoặc chấp nhận đặt hàng và đợi cả năm trời.

Dù tôi cố gắng suy nghĩ giải pháp, thực tế vẫn là tôi không thể ép các cửa hàng bán thứ họ không có. Hy vọng cuối cùng của tôi chính là cửa hàng lớn nhất trong danh sách: "Dụng Cụ Ma Pháp Alfaro." Hội Thương nhân đã giới thiệu đây là cửa hàng lớn nhất trong ba nơi, vậy nên tôi vẫn còn một tia hy vọng.

[Chắc đây là chỗ đó rồi,] tôi lẩm bầm, nuốt khan một cái. Hội đã nói đây là cửa hàng lớn nhất, và họ không hề nói quá chút nào.

[Được rồi, tôi vào trong đây. Mấy người đợi ngoài này nhé.]

Tôi để các linh thú chờ bên ngoài và bước vào cửa hàng. Một người bán hàng lập tức tiến đến, và tôi nhanh chóng giải thích về loại bếp mình cần. Anh ta chăm chú lắng nghe, sau đó nở một nụ cười.

"Hôm nay đúng là ngày may mắn của ngài!" anh ta hào hứng nói. "Chúng tôi tình cờ có một chiếc bếp không chỉ đáp ứng mà còn vượt xa yêu cầu của ngài!"

[Thật sao?! Tôi có thể xem nó không?!] Tôi phấn khích hét lên.

Người bán hàng bật cười, rồi dẫn tôi đến kho hàng nơi chiếc bếp được cất giữ.

Ngay khi nhìn thấy nó, tôi lập tức bị thu hút. Một chiếc bếp ma pháp khổng lồ, thậm chí còn vượt trội hơn phần lớn các bếp công nghiệp. Nó hoàn toàn vượt xa chiếc bếp cũ của tôi, với sáu lò nấu và một tính năng mà tôi chưa từng nghĩ tới—

[Nó có hai lò nướng?!] Tôi vô thức reo lên.

"Đúng vậy! Ngài có thể nướng hai con cockatrice nguyên con cùng lúc với nó!" Người bán hàng lập tức chuyển sang chế độ chào hàng. "Với kỹ năng nấu nướng của ngài, kết hợp giữa hai lò nướng và sáu lò nấu này, ngài hoàn toàn có thể tổ chức đại tiệc ngay tại nhà!"

Tôi phấn khích gật đầu, tưởng tượng đến lượng thức ăn khổng lồ mình có thể chuẩn bị cùng chiếc bếp này. Nó quá hoàn hảo, đến mức tôi gần như tin rằng nó được làm ra dành riêng cho tôi.

Tôi nhất định phải mua nó! Không còn lựa chọn nào khác nữa!

[Tôi lấy nó! Mua ngay!] Tôi lập tức tuyên bố.

Nhưng người bán hàng lại không vội vàng như tôi. "Ngài chắc chứ? Ngài vẫn chưa hỏi giá đâu đấy."

[Tôi thực ra là một nhà thám hiểm hạng S đấy, tin tôi đi, tôi dư tiền mua!] tôi nói. Nhờ vào các linh thú của mình, tôi liên tục nhận được những khoản thù lao khổng lồ. Và vì tôi cần một chiếc bếp ma pháp để nấu ăn cho họ, nên dù chiếc này có đắt thế nào đi nữa, tôi cũng coi đó là cách để trả ơn bọn chúng.

"Một nhà thám hiểm hạng S?!" Người bán hàng tròn mắt. "Thành thật xin lỗi ngài! Nếu vậy, chúng ta có thể tiến hành thanh toán ngay..."

Chiếc bếp ma pháp này có giá lên tới 1.200 đồng vàng—một con số không hề nhỏ. Nhưng xét đến những tính năng mà nó sở hữu, tôi cũng không thể nói rằng nó quá đắt. Chiếc bếp trước đây tôi mua có giá 860 đồng vàng, và chiếc này thực sự là một bước nâng cấp hợp lý. Vì vậy, tôi lập tức thanh toán tại chỗ. Người bán hàng còn hào phóng tặng kèm một viên đá ma pháp để vận hành bếp, hoàn toàn miễn phí.

Anh ta mỉm cười rạng rỡ khi tôi trả toàn bộ số tiền chỉ trong một lần.

"Tôi sẽ sắp xếp chuyển bếp đến đâu, thưa ngài?"

[Ồ, không cần đâu! Tôi có ItemBox,] tôi đáp, rồi ngay lập tức cất chiếc bếp vào đó.

Phù! Thật nhẹ nhõm! Tôi khó có thể tin rằng mình đã tìm được một chiếc bếp tuyệt vời đến thế. Cuối cùng cũng ổn thỏa rồi!

[Tôi thực sự không thể tin là anh lại có chiếc bếp này,] tôi nói. [Mấy cửa hàng khác đều bảo rằng nếu muốn loại bếp lớn như thế, tôi phải đặt hàng riêng cơ mà.]

"À, thực ra là thế này..." người bán hàng bắt đầu giải thích.

Sau khi nhận ra rằng vừa bán được một món hàng đắt giá, anh ta trở nên rất cởi mở. Theo lời kể của anh ta, chiếc bếp này vốn là một đơn hàng đặt riêng của một quý tộc. Tuy nhiên, khi bếp gần hoàn thành, vị quý tộc ấy đột nhiên muốn thay đổi toàn bộ thiết kế. Bình thường, nếu đổi ý như vậy, khách hàng sẽ phải thanh toán toàn bộ chi phí sản xuất của sản phẩm ban đầu, nhưng ông ta lại cho rằng vì bếp chưa hoàn thiện, nên mình không có nghĩa vụ phải trả tiền.

Kết quả là cửa hàng không thể làm gì khác ngoài việc gánh luôn chi phí sản xuất. Họ bị mắc kẹt với một món hàng đắt đỏ mà chẳng biết bao giờ mới bán được... cho đến khi tôi xuất hiện và mua nó ngay lập tức. Đối với cửa hàng, đây là một rắc rối lớn, nhưng đối với tôi, nó đúng là vận may hiếm có.

Khi tôi rời khỏi cửa hàng, người bán hàng cúi chào cảm ơn tôi một cách đầy trịnh trọng.

Bên ngoài, Fel, Gon, Dora-chan và Sui đang sốt ruột chờ đợi. Tôi đã nói rõ rằng nếu không có bếp thì tôi không thể nấu ăn, nên đương nhiên bọn chúng rất mong ngóng kết quả.

[Sao rồi?] Fel hỏi ngay khi tôi bước lại gần.

[Ổn cả rồi,] tôi cười đáp. [Tôi đã mua được một chiếc bếp thậm chí còn tốt hơn cái cũ!]

[Tuyệt vời! Bệ hạ làm tốt lắm!] Gon hào hứng nói.

[Quá đã! Vậy là lại được ăn ngon rồi!] Dora-chan reo lên.

[Đồ ăn ngon! Yay!] Sui cũng vui vẻ nhảy cẫng lên.

Cả bốn đứa đều phấn khích khi nghe tin.

[Thành công này đến thật đúng lúc. Hãy ăn mừng bằng một bữa ăn nào!]

[Ý hay đấy!]

[Ta cũng đang đói đây, ăn thôi!]

[Đến giờ ăn, đến giờ ăn rồi!]

Và thế là nhóm háu ăn này lại tự động kích động nhau lên.

[Đúng là mấy người không thể nào thay đổi được mà... nhưng thôi, được rồi. Hãy thử chiếc bếp này nào!]

.............