Almark ~ Kiếm phương Bắc, Đũa phép phương Nam ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5087

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 67

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 68

Webnovel - Chương 01 Tiết 16 - Gió phương bắc

Hôm sau, dù là ngày nghỉ với thời tiết đẹp nhưng Almark vẫn phải cố chịu đựng, nằm nghỉ trên giường để tịnh dưỡng. Có ai đó gõ cửa phòng cậu.

[Mời vào.] 

Khi mở cửa ra, Wendy đang đứng đó, mang theo mấy quyển sách giáo khoa.

[Almark nè, cậu nói hôm nay nhất định phải ở trong phòng đúng không? Nếu thế thì lâu rồi mới có dịp, sao ta không ôn bài cũ nào, cậu nghĩ sao?]

[Ơ... Được không đó? Hôm nay cũng là ngày nghỉ hiếm có của cậu mà?]

Almark bất ngờ, hỏi lại, nhưng Weldy liền lắc tay đáp lại 'ổn mà'.

Cuối cùng, đáp lại thiện ý của Wendy, cậu chấp nhận học chung với cô ấy.

Cả hai di chuyển tới phòng nói chuyện trong ký túc xá, bắt đầu học.

Đúng là cô gái đạt thành tích ưu tú trong lớp, cậu hỏi gì thì cô ấy cũng gần như giải đáp hết thắc mắc cho cậu. Giữa chừng, Almark đã không còn biết rõ, là do Wendy quá ưu tú, hay là mức độ câu hỏi của bản thân mình quá thấp nữa.

Cả hai ăn trưa tại nhà ăn rồi lại tiếp tục học.

Wendy vẫn kiên nhẫn giúp Almark học cho đến chiều.

Xem hết sách giáo khoa, phần thời gian còn lại cả hai nói chuyện phiếm.

Tuy Wendy dạy cho cậu rất nhiều thứ trong trường học, nhưng khi dề tài dần cạn, Almark đã hỏi Wendy tại sao cậu ấy lại thân thiết với mình như vậy. Cậu nghĩ rằng một người bạn cùng bạn thì đây hẳn là sự thân thiết quá mức.

Bị hỏi như thế, Wendy lộ vẻ lúng túng không biết nói gì.

Sau đó hỏi lại cậu như quyết tâm

[Almark, cậu nghĩ thế nào về lớp chúng ta hiện tại?]

[Nghĩ thế nào ư...]

[Học sinh có họ và học sinh không có họ, rời rạc quá đúng không?]

[Ừ...]

Cậu hiểu ý cô ấy đang nói.

Lớp của cả hai hiện tại, nếu mượn cách nói của Wendy là [học sinh có họ], tức là con cháu quý tộc có 4 người. Wendy, Torque, Layla và Wallis.

Những học sinh còn lại, tính luôn hai đứa đi theo Torque đều là [học sinh không có họ], tức là bình dân.

[Lớp 1 và lớp 3 có phân nửa là học sinh có họ. Bởi vậy nên dường như Torque mới không thích khi bị phân vào lớp toàn là bình dân]

[Thế nhưng, cái học viện này ấy]

Almark hỏi lại 'Là quý tộc hay bình dân cũng không có quan hệ gì đúng không?'. Không thể vào một cách chính quy chỉ có những đứa trẻ lính đánh thuê phía bắc.

[Ừ, không quan hệ. Dĩ nhiên là nếu bước ra khỏi trường một bước thì có chuyện khác, nhưng ở trong trường các thầy cô tuyệt đối sẽ không phân biệt đối xử, tớ nghĩ chúng ta cũng nên như vậy. Thế nhưng, có người không thích điều đó. Học sinhcó họ nghĩ mình ưu tú hơn học sinh không có họ. Có người lại nghĩ, trường nên chỉ có học sinh có họ]

[... Quả thực là, những học sinh có thành tích ưu tú trong lớp hiện tại cũng chỉ là bốn người này.]

Almark gật đầu.

Là cách biệt giáo dục cơ bản, hay cách biệt tự tôn, cũng đều ủng hộ giả thuyết con cháu quý tộc sẽ ưu tú hơn.

Wendy gật đầu cắn môi một cách đáng chát.

[Đặc biệt là Torque, người mang khuynh hướng ấy rất mạnh. Từ xưa cậu ta đã là một người có lời nói mạnh bạo... Thực tế là những học sinh không có họ lúc nào cũng e sợ, luôn phải xem sắc mặt của những học sinh có họ. Tớ không thích điều đó. Trước sức mạnh ma pháp, thân phận của mộ người có ý nghĩa gì đâu. Bởi vậy tớ vẫn luôn ấp ủ mong muốn thay đổi lớp của chúng ta. Thế nhưng tớ đã không làm được gì cả. Cơ mà, từ lúc Almark vào lớp chủa chúng ta...]

Wendy mỉm cười.

[Cậu mới đến học viện này lần đầu tiên, chẳng quen biết với ai, hoàn toàn không thể sử dụng ma pháp, ấy mà cậu lại chẳng có chút e sợ nào. Chẳng có chút bất an. Cậu còn nhớ không? Lúc ấy cậu với vẻ mặt tự tin, đôi mắt thẳng thắn, nhìn một vòng cả lớp học rồi chạm mắt với tớ đó.]

[Ừ]

Cậu nhớ là đã bắt gặp ánh mắt của Wendy rồi được cậu ấy mỉm cười lại.

[Vào lúc ấy, tớ cảm thấy một người tuyệt vời đã đến rồi. Rằng có lẽ người này có thể thay đổi tình huống của các lớp đấy]

'Có lẽ đó chỉ là thiên kiến ích kỷ của tớ', Wendy vừa nói vừa che mặt mình một cách xấu hổ. Trong mắt cô bé đã ngân ngấn nước mắt.

[Thế nên tớ mong có thể giúp cho cậu, sớm hòa nhập vào lớp học... Tớ lỡ nói ra mấy điều kỳ lạ rồi.]

Wendy cúi đầu, nói nhanh, 'Ôi. Tớ đã trở nên giống với Torque, nói xấu người khác rồi. Cậu ấy nhìn vậy thôi chứ vẫn có điểm tốt'.

Đúng là câu chuyện kỳ lạ, vì dù sao, Almark hiện tại không hề có cái ý định thay đổi lớp học hiện tại.

Vì cơ bản chính cậu còn đang cố gắng hết sức để bám theo các tiết học.

Thế nhưng khi nhìn Wendy cúi đầu mặt đỏ lên như vậy, cậu lại cảm giác được một cảm xúc chưa từng có.

Một khắc ấy, Almark chợt cảm giác được cái gì đó đau nhói trong ngực, làm cậu thấy bối rối.

Cậu vội vàng thay thế cái cảm xúc gần với nó nhất mà cậu thường hay nhận ra... là lòng biết ơn.

Chính là cô bé này đã giúp đỡ cho cậu rất nhiều cho đến ngày hôm nay. Cậu nhận ơn của cô ấy. Cậu phải trả ơn lại cho cô ấy.

Trả ơn.

Một từ to lớn như thế, khiến cho Almark cảm thấy hoài niệm.

Almark cảm thấy một ngọn gió lạnh ở vùng đất phương bắc thổi qua cơ thể mình.

"Nếu con không thể trả ơn mình đã nợ, thì đừng có làm lính đánh thuê nữa."

Đó là những lời cha đã nói. Lính đánh thuê luôn coi trọng ân nghĩa. Vì phản bội luôn gắn với cái chết.

Nhìn nước mắt của Wendy, lòng nghĩa hiệp hoang dại của lính đánh thuê phương bắc mà cậu đã quên sau bao nhiêu ngày ở nơi này như sống lại.

"Khi chiến đấu thì bước khởi đầu rất quan trọng."

Cha cậu từng nói. Đừng để những kẻ làm phụ nữ khóc coi thường mình. Trước khi tụi nó lên mặt thì phải đấm cho nó một cú. Cậu gật đầu đồng ý với những lời đó.

[Wendy, ngày mai có tiết học võ thuật đúng không?]

[Hả?]

Đột nhiên bị hỏi về chuyện không liên quan, Wendy bối rối gật đầu.

[Ừ, đúng vậy.]

[Hiểu rồi.]

Dường như Almark đang nghĩ đến một điều gì đó.

[Hình như ngày mai là tiết học võ thuật đầu tiên của cậu nhỉ, Almark.]

Almark nghĩ 'Đừng gọi tớ bằng kính ngữ nữa, Wendy. Tớ cảm giác nó đang mài mòn thứ sức mạnh hung mãnh đã quen thuộc khi xưa.'

[Cứ gọi tớ là Almark được rồi.]

Cậu nhớ lại chuyện ngày xưa.

Trên gương mặt Almark chợt nở nụ cười hoang dại. Wendy cảm thấy hình như mình đã nhìn thấy thứ không nên thấy, bất giác nhìn đi hướng khác.

[Tớ sẽ cảm ơn cậu ngày mai vì những chuyện cậu đã làm cho tớ hôm nay.]

Almark trở về với nụ cười hiền hòa như mọi khi, rồi nói với Wendy như thế.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage