Có lẽ vì không hiểu rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra với mình, “tên con trai ngu ngốc” nhìn lên Cain, Kiehl và Ilvalino với một khuôn mặt ngơ ngác.
Và có lẽ cũng vì nhận ra mông mình đã dính chặt vào mặt đất được một lúc rồi nên hắn ta vội vã đứng dậy, trong lúc dùng tay khẽ phủi nhẹ đui quần cũng như đưa tay còn lại lên miệng giả vờ ho một tiếng.
“Cũng khá bất ngờ đấy. Tuy rằng làm vậy thì chẳng ngầu gì cả.”
Tông giọng của hắn nhẹ đến lạ thường. Cain đã nghĩ rằng “tên con trai ngu ngốc” kia sẽ hét toáng lên vì giận dữ nhiều hơn cơ, nhất là khi cơ thể hắn giờ đây đã lấm lem bùn đất lỗ chỗ. Có lẽ cái biệt danh “tên con trai ngu ngốc” không được phù hợp cho lắm thì phải.
Ilvalino lùi về phía sau một bước sau khi xác nhận khuôn mặt trầm lặng và bình thản của “tên con trai ngu ngốc”. Khuôn mặt cậu thì vẫn giữ nguyên sự vô cảm.
Đến tận hôm trước khi đi ra nước ngoài du học, Cain với Ilvalino vẫn còn cùng nhau rèn luyện thể chất, nhưng đây là lần đầu tiên cậu trông thấy một đòn như vậy. Dù có thể cảm thấy sát khí, nhưng cậu gần như còn chẳng thể nhận ra bàn chân đang bất chợt vung đến, đáng sợ thật. Cain quyết định tốt nhất là từ bây giờ không nên chọc giận Ilvalino.
“Vậy thì, làm thế này đi. Quyết định cuối cùng là ở Cody-chan. Hãy để Cody-chan lựa chọn xem ai mới là người phù hợp hơn, anh hay chú mày!”
Anh ta vỗ hai lòng bàn tay vào nhau trước khi hướng mắt về phía Cain và Kiehl như thể mình vừa mới nghĩ ra ý tưởng gì hay ho. Đôi lông mày của Kiehl vẫn cong xuống đầy cảnh giác, trong khi Cordelia thì vẫn không khỏi run lẩy bẩy mà ôm chặt lấy Sascha. Trái lại, Diana đang đưa ra vài đòn quyền vào không khí với một khuôn mặt hào hứng chiến đấu trong lúc bị tiết chế lại bởi Sascha.
“Anh đang nói cái quái gì vậy? Anh bị đần à?”
“Cái gì? Anh đây không có đần nhé!”
Cain cố tính đánh một tiếng thở dài mỉa mai. “Tên con trai ngu ngốc”, người đang cố hành xử sao cho giống với người lớn, không khỏi cảm thấy ngứa ngáy khi bị chọc và tông giọng của hắn cao lên thấy rõ.
“Tại sao Cordelia chỉ có hai lựa chọn ở đây? Những lựa chọn trong tương lai của Cordelia là vô hạn. Vậy tại sao nó lại chỉ bó buộc lại giữa anh và tôi. Em nó không có quyền từ chối cả hai sao? Anh không thấy điều đó là vô lý à?”
“Huh…?”
“Cordelia sẽ nhập học tại Học viện Phép thuật Tối cao hoặc Trường Quý tộc Siriyuum vào năm sau. Ở đó có hàng tá quý tộc phù hợp khác từ Công tước đến Nam tước, thậm chí nếu như du học tại Siriyuum, em ấy sẽ còn được đãi ngộ một cách đặc biệt nữa. Đối với một người dễ thương, hoạt bát và thân thiện như Cordelia, thì không phải làm gì cũng có cả đống đứa con trai muốn cưới về làm vợ. Còn nếu đang tính đến một cuộc hôn nhân chính trị, thì chẳng phải sẽ thật vô lý khi bó buộc em nó với những con người tại vùng lãnh thổ nhỏ bé mang tên Nelgrandy này sao? Nếu như tôi nhớ không lầm, thì lãnh chúa của vùng lãnh thổ Sinendi nằm ở phía nam Siriyuum có một cậu con trai bằng tuổi với Kiehl, ngoài ra lãnh chúa của vùng lãnh thổ Aquendi ở phía bắc cũng có hai cậu con trai sinh đôi bằng tuổi với Cordelia nữa. Em ấy sẽ có cơ hội làm quen với tất cả bọn họ nếu du học tại Siriyuum. Ẻm cũng có thể nhập học tại Học viện Phép thuật và dùng kiến thức mình học được để quay lại và phục vụ nơi đây. Ẻm có thể trở thành một pháp sư tài ba trong hàng ngũ tiền tuyến bảo vệ vùng biên giới giáp ranh của Nelgrandy cũng như góp phần bảo vệ vương quốc. Còn nếu muốn nối nghiệp cha mình, ẻm hoàn toàn có thể trở thành một nữ hiệp sỹ. Những lá đơn đề nghị vẫn đang liên tục được trình lên cung điện hoàng gia, sẽ chỉ là vấn đề thời gian trước khi Đội Hiệp sỹ Vệ binh sẽ không còn bao gồm toàn đàn ông nữa. Tôi tin chắc rằng Cordelia sẽ có thể trở thành một nữ hiệp sỹ mạnh mẽ. Chính vì vậy, những lựa chọn cho tương lai của Cordelia là hoàn toàn vô hạn.”
Cain nói một tràng dài như thể cậu đang hét lên vậy. “Tên con trai ngu ngốc” cố gắng chen ngang vào, nhưng hắn không thể làm gì trước một Cain đang nói liên hồi về tương lai của Cordelia, một cách lan man mà hào hứng.
“Tên con trai ngu ngốc” ấy chỉ biết nhìn thẳng về phía Cain với một ánh mắt mở to ngỡ ngàng.
Phía sau Cain, nụ cười của Kiehl và ánh mắt của Ilvalino dường như bị lu mờ khỏi tâm trí cậu lúc này.
“Nói gì thì nói, lãnh chúa của Nelgrandy là cha tôi, Công tước Dismayer Elgrandark. Và em trai ông ấy, Tử tước Exmax Elgrandark, cha của Kiehl và Cordelia, là người được ủy thác trách nhiệm quản lý vùng lãnh thổ này. Đó là một sự thật không thể chối cãi. Chính vì vậy mà với tư cách một người anh họ, dù không có nghĩa vụ phải kết hôn với Cordelia, thì mối quan hệ giữa hai người chúng tôi vẫn vô cùng gần gũi và bền chặt. Điều tương tự cũng có thể áp dụng với Kiehl, sau khi cả hai kế thừa di sản để lại của cha mình.”
Khi Cain lớn lên, cậu sẽ ở lại thủ đô hoàng gia và làm những công việc của một vị Công tước. Vậy nên, trong tương lai, cậu muốn ủy thác lại vùng lãnh thổ này cho em họ mình, Kiehl, người sẽ kế thừa tước vị Tử tước. Dù mới gặp mặt nhau chưa quá ba năm, nhưng Cain có thể thấy rõ rằng Kiehl là một người thẳng thắn và tốt bụng. Và có lẽ cũng bởi sự thẳng tính của cậu, mà việc ép cậu bỏ rơi tình nhân của mình để đến với Diana trong Route Công tước vốn đã chẳng phải việc khả thi ngay từ đầu. Thật lạ khi lúc này, cái Route tưởng chừng như đã chết trong trứng nước như vậy lại quay về đây ám ảnh cậu đến thế.
“Dưới đặc quyền của Tử tước, gia đình của anh được ủy thác cho trách nhiệm quản lý vùng lãnh thổ này, nhưng điều đó chẳng liên quan gì đến quyền quyết định của vị lãnh chúa thực sự cả. Vậy nên, đến cuối cùng, gia đình anh cũng chỉ là một gia đình nông dân bình thường không hơn không kém mà thôi, nếu đã biết thân biết phận rồi thì hành xử cho đúng mực vào.”
Chỉ cần liếc nhìn xem Cordelia đã sợ hãi như thế nào. Cô bé đã kinh hãi đến chừng nào khi bị một người đàn ông đáng sợ gọi bằng cái tên “Cody-chan”. Đính hôn và hôn nhân là những thứ do người lớn quyết định, vậy nên dù cô bé có rên rỉ “Eun” liên hồi đi chăng nữa thì cũng sẽ chẳng thay đổi được điều gì.
Cain nhớ lại rằng trong quá khứ mình cũng đã không ít lần bị đe dọa hay ép buộc trong chuyện đính hôn như vậy.
Kể cả khi được đối xử bằng lời ngon tiếng ngọt đi chăng nữa. Thì liệu có đứa trẻ nào sẽ không hoảng sợ khi bị dồn đến chân tường bởi một người trưởng thành to lớn hơn mình gấp mấy lần không? Không, chẳng có ai như thế cả.
“Tao hiểu rồi, vậy là mày đang cố gắng để hành xử sao cho giống một quý ông có kiến thức à! Đừng có tự biến mình thành thằng hề trong lúc lảm nhảm những thứ mà đến mình cũng đếch hiểu như vậy để mà hăm dọa người khác!”
Cuối cùng, “tên con trai ngu ngốc” cũng đã không giữ nổi sự bình tĩnh.
Đáp lại điều đó, những chàng trai với tính khí không mấy hòa nhã cho lắm sau lưng Cain chậm rãi bước lên phía trước.
Kiehl ném chiếc cần câu trên tay phải xuống mặt đất và đặt bàn tay đó lên hông trước khi tặc lưỡi. Hôm nay cậu đến đây để câu cá, vậy nên trên thắt lưng của cậu không có đeo cây kiếm ngắn dùng để tự vệ hằng ngày.
Cain cũng đánh mắt sang phía còn lại và trông thấy Ilvalino đang đặt tay phải của mình vào một bên thắt lưng. Thấy vậy cậu liền lùi xuống một bước và vỗ nhẹ vào vai của Ilvalino.
“Hãy cứ tạm thời nhìn ngắm Diana một lúc để ngăn mình không nhảy về phía trước đi nhé.”
Nghe xong, khuôn mặt của Ilvalino nhăn lại và bước chân của cậu lùi về phía sau một nhịp, trong lúc lẩm bẩm, “Mệnh lệnh này khó đấy…”
Có vẻ như “tên con trai ngu ngốc” và những người bạn không hề có ý định rút ra dao kiếm gì. Cũng đúng thôi, sẽ bẽ mặt như thế nào nếu mấy tên thanh niên trai tráng lại đi dùng kiếm để đối phó với hai thằng nhóc mười hai và mười lăm tuổi.
“Kiehl, để anh lo vụ này được không?”
“Đừng có khiến chúng be bét quá đấy. Thôi kệ đi, đằng nào cha mẹ chúng cũng nợ ơn nhà mình mà.”
“Fufufu.”
“Với cả không được phép dùng lửa. Cánh rừng này là nơi sản sinh ra những giống nấm chất lượng vào mùa thu đấy.”
“Đã rõ.”
Những tên ngốc, không hiểu Cain đang có ý định gì khi cậu lại đi bình thản buộc tóc trong lúc đang bị bao vây bởi một đám thanh niên trai tráng mà không có thứ gì phòng thân, không khỏi nghĩ rằng mình là người đang nắm đằng chuôi.