“Mọi người, đây không phải là lúc để nhân loại nội chiến với nhau”
“Đã tới lúc cho Ác Ma chứng kiến sức mạnh của con người rồi”
““Đã tới lúc đoàn kết lại làm một và chống lại sự uy hiếp của chúng!””
Tiếng nói của những cô thiếu nữ bé nhỏ ấy vang vọng khắp cả nơi chiến trường đang chìm trong tuyệt vọng.
Cảm động trước khí chất cao thượng khi tin tưởng vào tôn nghiêm của con người lẫn dáng vẻ đáng yêu của các thiếu nữ, cả binh sĩ của loài người lẫn ám thế lực không chạy trốn nữa mà quay lại và bắt đầu phản kích.
Rõ ràng là cả ác ý và thiên kiến đã tồn tại hàng ngàn năm không thể được xóa bỏ một cách đơn giản như vậy được. Nhưng nhìn vào cảnh những thiếu nữ chỉ khoảng bốn năm tuổi mà lại đứng lại và chiến đấu nơi chiến trường nguy hiểm ấy, một thứ gì đó tựa như một “ý tưởng” về hơi thở của một thời đại mới lại được nhen nhóm lên từ tận sâu trong tâm khảm của các binh sĩ.
Nhân loại sẽ không chịu thua Ma Vương hay Ác Ma. Để giành lại tương lai, các binh sĩ đã cùng kề vai sát cánh với kẻ thù để chống lại kẻ địch chung của nhân loại.
“...Cái, cái gì vậy...”
Từ trong chiếc lều dành cho tư lệnh tác chiến của quân liên hiệp, Sephyr nhìn chằm chằm vào khung cảnh ấy với vẻ ngây ngốc.
Dù từng có lúc coi bản thân là trên hết và xem thường mọi chủng tộc khác, nhưng lúc này đây, để đối phó với “ngoại địch” Ma Vương cũng như Ác Ma, họ lại đang xiết lấy tay nhau và đoàn kết lại thành một khối.
Nói một cách nào đó, thì đây chẳng phải là một “thế giới lý tưởng” mà Sephyr đã nhắm tới sao.
“...Không phải. ”
Không, nó khác với cái “thế giới lý tưởng nơi mọi người đều bình đẳng” mà Sephyr nhắm tới.
Từ rất lâu, rất lâu rồi, Sephyr đã luôn cố gắng dẫn đường cho nhân loại. Cái thất bại từ xa xưa đó đã khiến Sephyr hiểu ra rằng cần phải có “gì đó” thì cô mới có thể chỉ đường cho lũ nhân loại ngu ngốc này đến được với hòa bình vĩnh cửu.
Đáng lẽ cô đã có thể chạm tay vào nó ngay lập tức rồi. Nhưng...
“Ta không chấp nhận một kết thúc thế này...”
Thứ này trông giống như một vở kịch vậy, nó quá tuyệt vời để có thể trở thành sự thật.
Để ứng phó với đều đó, và tuy cũng chưa phải là sự vùng vẫy lần cuối cùng trong vô vọng, nhưng Sephyr đã tiếp xúc với Vương Nữ Dark Elf Nefertia và lên kế hoạch để xử lý những người trẻ tuổi được Thánh Nữ dẫn theo. Thế nhưng không hiểu sao mà kế hoạch đó lại bại lộ và dẫn đến sự chỉ trích từ cặp song sinh công chúa bé con, từ đó, nữ kỵ sĩ thân cận và đơn thuần của Nefertia đã thay đổi lập trường và ra tay đoạt đi mạng sống của Nefertia.
Và tuy không liên quan tới,...à không, phải nói là chính vì điều đó xảy ra, nên quân của ám thế lực mói tập trung lại dưới trướng của cặp song sinh và quân đội của nhân loại mới thống nhất lại thành một khối đúng nghĩa như lúc này.
“...Chuyện này”
Sephyr chợt có có cảm giác như chính mình đang bị một “thứ gì đó” khổng lồ đùa giỡn vậy.
Lúc này, trên chiến trường, tựa như “đây là một câu truyện và nó phải như thế”, quân Ác Ma bắt đầu bị tân sinh nhân loại đè ra đánh và từ từ biến mất.
Thân ảnh của những “Dũng Giả” đáng lẽ ra phải hành động theo đúng những gì Sephyr mong muốn cũng đã biến mất, và “tin đồn” về việc Dũng Giả bỏ trốn khỏi chiến trường đang dần lan rộng.
“......”
Đến lúc này, tự bản thân Sephyr cũng biến mất khỏi chiến trường mà không nói gì với bộ hạ của mình.
Mục tiêu của cô là nơi mà những Dũng Giả bị dẫn dắt tới và đang tập trung ở đó.
Nơi có thể đáp ứng được nguyện vọng cuối cùng của cô, “khởi nguyên chi địa”...
***
“Ả định chạy trốn đến đâu vậy chứ”
Truy đuổi theo Hỏa Dũng Giả phản bội Minkichi, Địa Dũng Giả Kanzou đã bắt đầu tiến vào động quật của sơn mạch ngăn cách giữa các quốc gia của con người và ám thế lực.
Tuy nhận ra việc phản bội của Minkichi là do yêu kế của Thủy Dũng Giả, nhưng hiểu được việc Minkichi đã bị dồn vào đường cùng và có thể không thèm giữ gìn thể diện nữa, Kanzou vẫn bắt buộc phải truy đuổi đến đây và xử lý lấy ả trước khi ả kịp lộ ra “tội ác” mà họ, những Dũng Giả, đã phạm phải trong quá khứ.
Nhưng có lẽ bởi là Dũng Giả, nên khi ả bị dồn tới nơi đây thì party của Kanzou đã không đủ để ứng phó với party của Minkichi nữa rồi.
“Kanzou-sama, hay chúng ta phân binh ra hai đường để truy đuổi được không?Tôi từng có điều tra về địa hình của hang động này. Nếu được thì có lẽ chúng ta sẽ có thể vòng ra trước và giáp công chúng từ hai đầu đó”
“...Cũng đúng. ”
Tuy không biết tại sao đang giữa chừng thì Minkichi lại chạy về hướng ám thế lực, nhưng có thể ả đã giấu giếm quân bị gì đó ở bên ám thế lực nữa không chừng.
Thế nhưng đây lại cái hang động phức tạp đến nỗi đến lúc này mà các quốc gia của con người vẫn không thể xâm lược được, ấy vậy mà party của Minkichi lại tiến tới băng băng như thể được ai đó dẫn đường cho vậy.
Thêm nữa...
“Nếu ngươi đã nói thế thì ta đành trông cậy vào ngươi vậy”
Tuy vốn ban đầu chỉ là một đội phó làm việc theo kiểu bằng mặt mà không bằng lòng, nhưng không hiểu sao mà từ cái lần gặp Thánh Nữ ở chỗ Dungeon của Elder Lich đó, anh ta lại trở nên hữu dụng hơn và còn đối xử một cách thành thật hơn với Kanzou như thể đã thay đổi cả “bản thân” rồi vậy.
Đến mức mà khiến mình muốn sủng ái con người này khi trận chiến này kết thúc...
(...A, không được, mình có Noa-kyun rồi mà, ngoại tình không tốt đâu ha)
Kanzou xua đầu để giũ bỏ cái suy nghĩ vừa bất chợt lóe lên đó rồi bắt đầu thi hành cái kế hoạch của người đội phó đáng tin cậy này của mình.
“Ta giao cho ngươi đấy. Nhớ là phải tìm cách để xử lý cho được Minkichi đó nha”
“Dạ”
Party của Kanzou chia ra hai ngã và truy đuổi theo Minkichi.
Với một động quật phức tạp thế này thì việc chia binh ra hai đường có thể được xem là một cách làm ngu ngốc, nhưng với Địa Dũng Giả Kanzou, nhờ vào “bí thuật của Dũng Giả” mà anh được truyền thừa từ nước Genbull, dù có cách xa họ một quãng thì anh vẫn có thể xác định được vị trí của party của mình đến một mức nào đó.
Tuy không rõ tay đội phó có được thông tin về địa hình từ đâu, nhưng xác thực đúng là hắn đang di chuyển để dồn party của Minkichi vào ngõ cụt.
“...Hả!?”
Nhưng lúc này, phản ứng của tổ bốn người bao gồm cả tay đội phó lại đột nhiên vụt tắt.
Tuy suy nghĩ thoáng qua về việc có lẽ họ bị party của Minkichi hoặc ma vật trong hang tập kích có vụt qua trong đầu Kanzou, nhưng hãy nhớ rằng, tại đất nước Genbull, thì bao gồm của đội phó, các thành viên trong party của Kanzou đều là những kỵ sĩ có thực lực khá mạnh mẽ hết cả. Không thể nào có chuyện họ bị tiêu diệt trong khoảnh khắc khi đang di chuyển mà không chiến đấu được một chút nào hết cả.
“...Đi tới nơi mà họ đã biến mất thôi”
“““Dạ rõ”””
Đáp lại câu nói của Kanzou, dù cho có vẻ hơi bối rối thì ba kỵ sĩ còn lại cũng vẫn đồng loạt trả lời.
Sau vài phút len lỏi qua cái động quật phức tạp kia...
“Kanzou-sama, nơi đó”
“Gì vậy chứ...”
Nằm đó là thi thể đang trong tình trạng vô cùng thê thảm của một kỵ sĩ trẻ tuổi đi cùng với đội phó lúc nãy.
“Chỉ có một người thôi sao...?”
“Thứ gì mà lại khiến mọi chuyện ra thế này chứ...”
Vẻ mặt co rúm vì sợ hãi của kỵ sĩ đã chết như muốn nói rằng anh ta đã phải chịu một sự đau đớn khi bị cắn xé lấy tim gan đến thế nào.
Có loại ma vật nào mà lại giết chết kỵ sĩ một cách tàn nhẫn thế này sao?Hay là Minkichi đã dàn dựng để làm như thể ma vật đã tấn công. Một khi đã nghi ngờ thì không bao giờ là có điểm dừng, và cũng không thể bày trừ việc cỗ tử thi này là thứ được dùng để lùa họ vào bẫy nữa.
“Đi ngay thôi. Trước tiên thì cứ phải đến nơi đội phó biến mất đã”
““Rõ””
...Họ vẫn chưa nhận ra.
Ôm lấy cảm xúc lo lắng nôn nao ấy trong lồng ngực, Kanzou tiếp tục tiến bước nơi động quật.
“Nữa sao!“
Và họ lại phát hiện thấy tử thi của một kỵ sĩ khác.
Tuy người này đã rút được kiếm ra, nhưng trên kiếm lại không có vết tích gì cho thấy nó đã được sử dụng qua để chiến đấu, và cái đầu bị vặn ngược ra sau cho thấy lý do tử vong của người này.
“Có chuyện gì đang xảy ra chứ!?Đi ngay thôi”
“Dạ”
Và rốt cuộc thì Kanzou và một kỵ sĩ khác cũng đã đến được nơi đội phó biến mất.
“...Cái gì đây”
Nằm đó là thi thể của một kỵ sĩ khác.
Đây là một kỵ sĩ đã tham gia party của Kanzou từ lâu, một kỵ sĩ mạnh mẽ mà nếu có đầy đủ gia thế thì việc anh ta lên chức đội phó cũng không có gì là lạ.
Một người mạnh mẽ như vậy mà lại chết với một khuôn mặt đầy nước mắt như một đứa trẻ. Rốt cuộc là sao?Có chuyện gì xảy ra trong cái động quật này vậy chứ?
“...Tại sao”
Và đến lúc này thì Kanzou cũng đã nhận ra việc mình chỉ còn lại một mình.
Anh rút thanh ma lực kiếm hai tay ra rồi bắt đầu cảnh giác xung quanh.
“...Ở đó!”
Thanh đại kiếm được Kanzou vung lên trong chớp mắt như thể đó chỉ là một cành cây, một làn sóng xung kích được phát ra về phía tối tăm trong hang động.
Soạt...
Đó không phải là âm thanh khi chém phải một sinh vật sống. Cũng không phải âm thanh chém phải vách đá khi chém hụt.
Chẳng giống như tiếng chát chúa nếu động phải thứ gì đó cứng rắn như kiếm hoặc giáp, chỉ có thứ gì đó nhận lấy nó một cách thật “nhẹ nhàng” mà thôi.
“Cút ra đây!”
Chỉ bằng vào đó cũng đã đủ để khiến Kanzou nhìn ra được thực lực của kẻ này phải tới cấp anh hùng...hoặc còn có thể là một người thuộc cấp “Dũng Giả” như mình, vừa làm như thể đã nhìn ra được đối phương, anh vừa cường hóa thân thể vừa niệm thêm chú văn bổ trợ cho bản thân.
“Ủa, không phải Dũng Giả-sama đây sao”
Đấy là một giọng nói không có nhiều cảm xúc, nhưng ta vẫn có thể cảm thấy một chút vô tư lự bên trong nó.
Mặc trên người bộ đồ maid đen còn hơn cả bóng đêm và phủ lên trên đó bằng một chiếc tạp dề trắng, cô thiếu nữ có mái tóc vàng và dài xoăn thành mũi khoan ấy xuất hiện như thể cô ta chỉ tình cờ gặp gỡ anh khi đang đi tản bộ.
“N, ngươi...”
“Lâu rồi không gặp ạ”
Tùy tùng của Hoàng Kim Thánh Nữ. Chuyên thuộc thị nữ của Yurushia. Tina.
Tuy có biết mặt, và còn là tùy tùng của bạn mình nên anh cũng có nghe là thực lực của đối phương cũng khá cao, nhưng phải nói là anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ gặp lại cô với bộ dạng bình tĩnh tới mức thiếu tự nhiên đến mức này.
“Ngươi, Yuru đang trong tình huống nguy hiểm như vậy, thế mà người lại làm gì đó hả...?”
Yurushia, chủ nhân của cô gái này, có lẽ vì quá thuần khiết như một Thánh Nữ mà đã bị bóng đêm chiếm hữu và nuốt chửng lấy để rồi chuyển hóa thành “Ma Vương”, thiên địch của mọi sinh vật sống.
Nhẽ đó là “sự trừng phạt” với trận chiến chưa bao giờ kết thúc của nhân loại chăng...
Tuy chi tiết hãy còn bất minh, nhưng khí tức tà ác cùng thứ sức mạnh bạo ngược mang tính hủy diệt ấy lại vô cùng tương xứng với thứ tồn tại có tên gọi Ma Vương.
Đáng lẽ những tùy tùng bao gồm cả Tina đang phải chiến đấu nơi chiến trường để cứu lấy chủ nhân của mình chứ.
“Dạ vâng, theo dự định thì chúng tôi sẽ mượn tay Mizuki-sama, Touka-sama, cùng hai con khác và cặp song sinh thú cưng dễ thương để cứu lấy chủ nhân”
“...Hả?”
Tuy cảm thấy có chút thô lỗ trong câu nói ấy, nhưng sự kì quặc trong nội dung mới là thứ làm Kanzou cảnh giác hơn cả.
“...Nếu đã vậy thì ngươi đang làm gì?”
Kanzou giơ thanh đại kiếm lên rồi thận trọng di chuyển đến nơi đem lại lợi thế hơn cho mình.
Một thanh đại kiếm cần có không gian rộng lớn. Thay vì đá, đó phải là một nơi có đất và cát để anh có thể khiến chúng di động...Trước vẻ cảnh giác rõ ràng của Kanzou, Tina chỉ giữ nguyên đôi tay đang đặt trước bụng kể từ khi xuất hiện chứ không nhúc nhích một ly nào.
...À không, thế mới kỳ lạ chứ.
Kanzou đang di chuyển. Thế mà người đáng lẽ phải không nhúc nhích tới một ly như Tina lại luôn đứng ở chính diện Kanzou.
“Tôi đang làm gì sao...à đúng rồi”
Cô khẽ nghiêng đầu như thể đã nhớ ra gì đó trước câu hỏi của Kanzou.
“Tôi chỉ nghĩ là có lẽ đã đến lúc thu hoạch lấy linh hồn của Kanzou-sama thôi”
Trước ý tứ cùng giọng điệu như thể đang chuẩn bị thu hoạch lấy những trái cà chua đang trồng trong vườn nhà của câu nói đó, Kanzou dồn toàn bộ ma lực mà mình tích lũy được từ nãy tới giờ rồi giải phóng chúng ra.
“Rõ ràng là ngươi đã bị thứ gì đó ám lấy rồi!”
Đó là một kích toàn lực đến từ thứ sức mạnh mà anh mượn được của Quang Tinh Linh. Tina xoay người như thể để né tránh lấy sóng xung kích đến từ cú chém ấy.
“...Đúng là nhỏ thì tốt hơn”
Nếu được trang bị phần giáp ngực cỡ như Fanny thì có lẽ cô đã xém trúng phải cú chém đó rồi.
Đứng trước một Tina đang thì thầm để thuyết phục bản thân và đã dễ dàng né tránh được một kích toàn lực của chính mình, Kanzou nghiến răng như thể đang gầm gừ vậy.
Kanzou cho rằng cũng như Yurushia, Tina đang bị một “sức mạnh tà ác” nào đó chiếm lấy. Việc cô ta lảm nhảm câu nói vô nghĩa đó là bằng chứng cho việc ấy.
Tuy bị một thứ “tà ác” khá cường đại ám lấy, nhưng đồng dạng với khi Yurushia biến thành “Ma Vương”, cho dù đúng là có bị uy hiếp đi chăng nữa thì anh vẫn không nghĩ rằng mình sẽ thua tới mức không còn đường gỡ ở đây.
Khi bị thứ gì đó ám lấy, phải tốn một khoảng thời gian nhất định thì mới bị chi phối hoàn toàn được. Với một “Thánh Nữ” như Yurushia, tuy sự uy hiếp khi bị chi phối hoàn toàn có đem lại cho anh cảm giác tuyệt vọng, nhưng cũng bởi lý do đó, vì cần có thời gian để chi phối nên tùy theo trường hợp thì cũng có thể cứu thoát khỏi được.
Nhưng có thứ gì đó kỳ lạ ở đây...
Tuy nghĩ rằng có thể vì chưa bị chi phối hoàn toàn mà dẫn đến việc suy nghĩ bị hỗn loạn, nhưng trước đó, Tina từng nói là Yurushia sẽ được cứu thoát như “dự định”.
“...Maa, cũng không sao. Dù sao thì ta cũng không tính làm một chuyện phiền phức như cứu lấy ngươi!”
“...Xem ra người vẫn không hiểu nhỉ”
Tina khẽ nghiêng đầu và né tránh khi Kanzou hét lên rồi vừa vung kiếm vừa phóng thích ma pháp về phía cô.
Keng!
Nhưng rốt cuộc thì thanh kiếm của Kanzou, người đã chiến đấu như một Dũng Giả được hơn mười năm, cũng đã bắt kịp Tina, để đỡ lấy nhát kiếm chứa đầy quang ma lực ấy, Tina dồn ma lực vào nắm đấm rồi đánh bật nó đi.
“Đồ quái vật!Rõ ràng ngươi là người đã giết đồng đội của ta!”
“......”
Tina khẽ nhíu đôi mày xinh đẹp khi nhìn vào vết cháy sém trên bàn tay trái được gây ra bởi quang ma lực khi cô dùng nó để đánh bật thanh kiếm.
Tuy Tina cũng khá bất ngờ vì chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ bị thương, nhưng sự bất ngờ nơi Kanzou còn hơn xa nếu so với cô.
Với những Dũng Giả như Kanzou, khi đánh đội, dù ma vật có mạnh mẽ đến đâu thì họ vẫn có thể hạ được chúng.
Sự gia hộ của Quang Tinh Linh. Hoàn cảnh có ưu thế cho con người nơi Vật Chất Giới. Lịch sử chiến đấu lâu dài của loài người với những kẻ địch cường đại. Sự thuần thục những kỹ thuật chiến đấu cùng hợp tác. Tổng hợp sức chiến đấu từ những điều đó, cho dù đối thủ có là những ma vật cường đại tới cấp truyền thuyết như “Tà Long”, “Elder Lich”, “Chân Tổ Hấp Huyết Quỷ” hay “Đại Ác Ma”, họ luôn có thể chiến một trận ngang hàng với chúng.
Và dù lúc này đang phải chiến đấu một mình, nhưng Kanzou lại có kinh nghiệm chiến đấu hơn mười năm của một Dũng Giả cùng với ân huệ là “skill chiến đấu” mà anh đã rèn luyện dựa trên “bí thuật của Dũng Giả”.
Nhất là “skill chiến đấu”, nếu có thể quen thuộc với chúng tới mức không cần suy nghĩ, chúng có thể giúp tự động vung kiếm cùng phòng ngự, và còn có thể giúp ta đạt được chiến quả tối đa.
Không bàn tới những thế giới không có skill khác, trong một thế giới có “skill” như thế này, cho dù đối thủ có thuộc cấp truyền thuyết thì hẳn Kanzou vẫn có thể chiến một trận ngang sức với chúng.
“Chắc cũng đến lúc rồi”
“Gì chứ”
Kanzou đột nhiên cảm thấy thanh kiếm của mình đã chậm đi.
Tina đã nói là “đến lúc rồi”. Cô ta đã làm gì sao?Đó là một loại độc không mùi không vị?Hay là một loại tà thuật được dùng để nguyền rủa?
Xoạt!
“Hả!”
Tina đưa tay trần ra để tiếp lấy một cú tấn công có quang ma lực giống như lúc nãy.
Dù bàn tay cô vẫn bị cháy sém vì dường như không thể tiêu trừ được hết uy lực từ nó, nhưng dựa vào cái cách mà Tina chỉ khẽ nhíu mày thì có thể thấy đó cũng chẳng phải là một vết thương lớn lao gì đối với cô.
“Vẫn còn đau đấy nhỉ. Nhưng phải nói là đã nhẹ hơn lúc nãy nhiều rồi”
“N, ngươi...”
Đúng là do bị thứ gì đó ảnh hưởng lấy nên thể trạng của anh cũng không được tốt cho lắm, nhưng dù vậy thì đó vẫn không phải là thứ mà một “con người” bị tà ác ám lấy có thể tiếp bằng tay trần được.
“Sao vậy ạ?Cảm tưởng khi không thể sử dụng được thứ mà mình có thể sử dụng là như thế nào?”
“Gì chứ”
Câu nói với ý nghĩa hãy còn chưa rõ ấy như thể cho thấy việc cô đã nhìn thấy tình huống bất lợi của anh.
“Ư Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ Ồ!”
Đó là lúc mà Kanzou siết chặt lấy cơ bắp của mình để sử dụng “skill kiếm” của anh, thế nhưng thứ “kiếm kỹ” mà anh định phát ra lại không động đậy chút nào.
Nhìn thấy Kanzou tiếp tục giãy giụa, khuôn mặt lạnh tanh từ nãy tới giờ của Tina bỗng chuyển thành một nụ cười kéo tới mang tai, một thứ chỉ tồn tại nơi Ác Ma chứ không thể nào có ở con người.
“Dường như Kanzou-sama vẫn còn hiểu lầm về việc tôi bị ám nhỉ. Chuyện này là bí mật, nhưng thật ra...tôi là Ác Ma đó nha”
Mái tóc mũi khoan của Tina biến thành hàng trăm con rắn màu vàng, và khi khuôn mặt của Kanzou còn đang nhăn lại trước sự biến đổi thình lình thể hiện thân phận thật của cô thì một luồng chướng khí và ma lực khổng lồ đủ để ăn mòn đại địa đã bắt đầu cuồng loạn.
“Hi, ”
Dù vậy thì nếu đó mà là một “Đại Ác Ma” bình thường thì hẳn là Kanzou vẫn có thể đối chiến được.
Nhưng đối thủ của anh lại là Tina, một Đại Ác Ma được chính tay Ma Thần cải tạo và thuộc hàng thượng vị trong số Đại Ác Ma.
Thanh đại kiếm bị ăn mòn bởi chướng khí vỡ tan trên tay anh, nhận lấy luồng chướng khí cường đại hơn hẳn những “Đại Ác Ma” thông thường khác khiến thân thể của Kanzou như bị xé tan, và trước khi kịp cất tiếng kêu rên thì anh đã rơi vào trong bóng tối sâu thẳm nơi động quật mất rồi.
----
Kì tới, cơn ác mộng của tên hể tà ác sẽ tập kích vị Hỏa Dũng Giả đáng yêu!