...Nhân vật chính lại không xuất hiện
------------------------------------------------------------
“...Giờ thì, làm gì nữa đây”
Rinne đang phiền não. Tuy là một cao vị Ác Ma “Ma Thú” nhưng chính vì là Ma Thú nên với anh, khế ước chỉ là “nhanh”, “cao”, “ngon lành” mà thôi, chỉ cần nuốt lấy người triệu hoán, nổi điên lên rồi phá hủy hết mọi thứ là xong.
Dù gì thì những kẻ kêu gọi Ma Thú cũng toàn là loại mong chờ lấy sự “phá hoại” nên tới giờ thì chuyện đó vẫn không thành vấn đề.
Nhưng lần này lại khác với mọi khi. Không phải phá hoại mà là bảo vệ. Cần phải loại trừ nguy hiểm với cặp song sinh thiếu nữ đã kí khế ước.
Khế ước của Ác Ma không phải thứ khế ước chỉ làm xong là xong được.
Nó không phải thứ khế ước được viết trên da dê, thứ khế ước được kết thành giữa trái tim với trái tim, linh hồn với linh hồn ấy sẽ có thành quả thay đổi dựa vào những yếu tố khác nhau.
Ngay cả “Ác Ma Công” Freimuth cũng thoải mái hưởng thụ lấy khế ước như đang cược một ván bài, hắn ta hạn chế can thiệp vào chuyện của Geass và còn nhượng bộ tới mức tối đa trong giới hạn.
Chỉ là, vì làm quá nên mới chọc lấy sự tò mò của “Ma Thần” nào đó khiến “khế ước” bị cướp đi toàn bộ và còn bị xử lý luôn.
Và Ma Thần đó, Yurushia, không biết do có trí thông minh và tình cảm của con người hay do mang trong mình thuộc tính của con người mà cách hành xử của cô còn giống với một Ác Ma hơn cả lúc còn ở Ma Giới nữa.
Có gì khác biệt giữa lúc đó với bây giờ sao?
Yurushia cùng với chính mình...có gì khác biệt với tư cách Ác Ma sao?
“...Có lẽ cũng tới lúc phải thử nhân hóa lên thôi”
***
“Làm rồi ha, Rimi...”
“Làm rồi ha, Nefi...”
Sau khi xử lý xong hai người anh trai và quay về phòng mình tại lâu đài Dark Elf, cặp song sinh nhìn nhau, khẽ thủ thỉ vậy rồi thở dài một cách không hợp với tuổi chút nào.
Hai người đã kết thành khế ước với cao vị tồn tại có thể gọi là “Thần của Ma”, khi hai lính tiên phong Ác Ma của vị thần đó được phái tới thì cuộc sống quanh họ cũng dần thay đổi.
[Gao]
[...(Vẫy vẫy)]
Thứ giống như thú bông được cả hai ôm lấy...thực tế, dựa vào vẻ ngoài của chúng thì chỉ có thể nói đó là một con gấu bông với một con thỏ bông, đang nói gì đó nhưng không ai hiểu được chúng có ý gì hết cả.
Cả hai đang nắm trong tay thứ nhìn giống như viên ngọc phát sáng cỡ trái cây, tuy cái cách chúng gặm gặm thứ đó từng chút một nhìn có vẻ cực kì dễ thương, nhưng nếu biết được viên ngọc phát sáng đó là linh hồn của kỵ sĩ thì chắc chả có ai cảm thấy ấm áp được nữa cả.
Linh hồn của anh trai họ và Vương Tộc thú nhân đã được dâng lên cho “thần của ma” cùng với “nguyên sơ bí thuật”. Đúng là cặp song sinh có cầu mong được cứu thoát khỏi cảnh khốn cùng và họ cũng biết những anh chị của họ là kẻ cản trở điều đó, nhưng khoảng cách tới cái “bình yên” thật sự mà cả hai mong muốn lại đang ngày càng rời xa họ.
“Ăn cơm thôi ha...”
“Ưm...”
Nhờ có hai con thú bông mà cả hai cũng ăn uống đàng hoàng hơn được.
Dù trong thức ăn của cặp song sinh vẫn có độc như thường lệ nhưng con gấu luôn tới trước và ăn hết phần có độc nên họ có thể an tâm ăn uống.
Làm vậy thì lượng thức ăn có giảm xuống nhưng đó là lúc con thỏ làm gì đó.
Thỉnh thoảng nó lại biến đi mất rồi đem thịt từ đâu đó trở về. Tuy đã ngạc nhiên về việc nó có thể sử dụng “túi á không gian”, thứ mà Dũng Giả sử dụng, một cách bình thường nhưng họ lại càng ngạc nhiên hơn khi nó lấy ra từ đó thứ “thịt” bất minh.
Thỉnh thoảng có thể thấy được cảnh mấy con rồng nhỏ nhỏ bay lượn bên trong cái động khổng lồ này nhưng họ đã không để ý thấy việc đuôi của chúng có ngắn đi.
Họ còn không ngờ là gấu và thỏ lại còn khéo léo tới mức có thể nướng chúng bằng bếp than, nhưng đó lại là bữa chính những lúc gần đây.
Và có lúc chúng còn đưa cho họ mấy thứ hải sản khô mà họ chưa từng thấy qua để làm đồ ăn vặt nữa.
Khi cặp song sinh đi ngủ thì có khi thỏ và gấu nói chuyện với ai đó.
Lúc Rimi và Nefi vô tình thức giấc rồi lén nhìn trộm thì họ trông thấy bóng dáng của một thiếu niên nhìn giống một nhân tộc khoảng mười lăm tuổi.
Khoác trên mình bộ đồ quản gia mà dù trong bóng tối cũng có thể thấy được chúng là hàng cao cấp. Vẻ đẹp trai mà dù ở tộc Elf cũng không tìm ra được.
Con người giống như một “Vương tử-sama” trong sách tranh của nhân tộc mà họ từng đọc qua đó khiến tim cặp song sinh lỡ nhịp trong khoảnh khắc, nhưng giây phút tiếp theo, “nụ cười tựa Ác Ma” trên mặt thiếu niên ấy khiến cả hai im lặng rụt lại vô giường và thề rằng sẽ không tỉnh lại vào lúc nửa đêm thêm lần nào nữa trong sợ hãi.
Sáng hôm sau cái ngày mà “khí tức” của “thiếu niên” nó tồn tại, có “thứ gì đó” khác biệt đi.
Thứ tri thức mà lẽ ra họ không biết lại xuất hiện trong đầu họ như thể ai đó đã khiến họ học tập khi đang ngủ. Nhờ thứ tri thức đó mà họ có được bí thuật của Dũng Giả để bảo vệ chính mình.
Từ lúc đó, dù có sợ hãi thì mấy thị nữ chịu trách nhiệm chăm sóc từng rời xa cặp song sinh cũng bắt đầu chăm sóc họ lại lần nữa, dù chỉ là trong giới hạn thấp nhất.
“Sợ quá ha...”
“Cũng đúng ha...”
Đó là sự sợ hãi “thứ gì đó” đang được tiến hành ở nơi mình không biết.
Và nhờ có mấy con thú bông mà sự sợ hãi đó mới được làm dịu lại phần nào.
Gấu bông khiến số lượng những quý tộc khinh miệt cặp song sinh giảm xuống, tuy cũng có lúc xuất hiện với cái miệng nhồm nhoàm đầy máu nhưng nó lại vô cùng dịu dàng với trẻ nhỏ, và còn có lúc nó đối xử với họ theo cách của một “người ông”, thứ không không hợp với cái ngoại hình đó chút nào.
Thỏ bông thì bình thường không động đậy, nhưng khi cặp song sinh gặp nguy hiểm, nó xuất hiện để bảo vệ họ như một người anh trai bảo vệ lấy em gái rồi đá bay kẻ địch một cách giận dữ.
Chúng vẫn đáng tin dù có chút đáng sợ, nên khi nhìn thấy cảnh hai con thú bông ngồi nhậu, thay vì cảm thấy không thích thì họ lại thấy tức cười hơn.
Cặp song sinh thiếu nữ đó nghĩ.
““Nếu được sống bình yên thế này thì thật tốt làm sao, nhưng...””
Hy vọng đó không tồn tại ở những nơi có liên quan tới một “Ma Thần” màu vàng nào đó.
***
“Đúng là lũ phiền toái mà...”
Đệ nhất Vương Nữ Dark Elf - Nefertia hiện đang ôm lấy suy nghĩ đắng chát ấy.
Dựa trên truyền thừa mà một vị quan văn không rõ từ đâu biết được, cô đã nhử mấy anh mình hiến tế hai người em gái, dự định của cô là khép cho mấy người anh tội giết Vương Tộc để bày trừ họ, nhưng giờ thì hành tung của mấy người anh lại bất minh còn cặp song sinh thì lại quay về không biết tự khi nào.
Cô không biết chuyện gì đã xảy ra hết cả.
Cho dù có hỏi người trong cuộc, cặp song sinh, thì do còn nhỏ nên dù có thấy thì chúng cũng khó mà nói rõ có chuyện gì xảy ra được.
Dù Nefertia có nghĩ rằng sự tồn tại của cặp song sinh là thứ uy hiếp ngầm cho mình thì cô vẫn không nghĩ trí thông minh của chúng vượt quá xa một đứa trẻ năm tuổi.
“Ngươi, có nghĩ ra được gì không?”
“Thần, thần không thể nghĩ xa như Điện Hạ được...”
“Không sao, cứ nói đi”
Nữ kỵ sĩ đứng hầu bên cạnh Nefertia né tránh ánh mắt của cô như có chút phiền não rồi lại lặng lẽ hướng ánh mắt về phía đệ nhất Vương Nữ.
“...Có lẽ, có ai đó có vị trí không cao lắm đang ủng hộ cho hai người đó”
“Hừm...”
Dù cho gật đầu thận trọng thì Nefertia cũng vẫn khẽ thở dài trong tâm trí khi nghe những lời của nữ kỵ sĩ.
Cô ta là con gái của nhũ mẫu cô và họ đã chơi với nhau từ nhỏ như anh em họ, vẻ ngoài khá quyến rũ cộng với cũng khá hợp với mình nên dù đầu óc có không tốt lắm thì Nefertia vẫn dùng cô ấy như một kỵ sĩ, nhưng cho dù là vậy thì cô cũng vẫn đã nghĩ ra những gì cô ta nói ngay từ đầu nên thành ra không có ý gì mới hết cả.
“A, gần đây, thần có nhìn thấy mấy thị nữ cũng đã quay về bên cạnh hai người họ rồi”
“...Vậy sao?”
Đáng lẽ ra mấy người chuyên chăm sóc cho cặp song sinh đó phải sợ hãi sự bất mãn của Nefertia và mấy anh em khác mà rời khỏi họ chứ.
Có thứ gì khiến họ đổi ý sao?
Tuy cũng muốn hỏi cho ra lẽ nhưng nếu họ đã không sợ sự bất mãn của Nefertia mà quay lại thì có lẽ, nếu không tra khảo thì cũng sẽ không đạt được gì.
Nefertia không quan tâm tới chuyện tra khảo, nhưng nếu thật có người ủng hộ cặp song sinh thì e rằng sự thật việc cô là người khởi xướng hành động bày trừ cặp song sinh sẽ lộ ra với phía bên kia.
Nó ngang hàng với việc Nefertia công nhận chuyện mình đối địch với cặp song sinh.
“...Nếu phải làm tới mức đó thì thà rằng thực hành cả “kế hoạch hai” luôn nhỉ”
“...D, dạ”
Nữ kỵ sĩ rụt lại như sợ hãi khi Nefertia nở một nụ cười tăm tối.
“Ta sẽ tới quân bộ. Thông báo đi”
“Dạ”
Kế hoạch hai do Nefertia nghĩ ra.
Sau khi hai người anh đã hiến tế và sát hại cặp song sinh, trong trường hợp họ không bị hỏi tội, cô sẽ thúc đẩy một bộ phận quá khích trong quân, họ sẽ đem mấy người anh làm ngọn cờ đầu để tiến quân quang thế lực và bị cuốn vào cuộc chiến với Dũng Giả.
Cô có biết về sức mạnh của Dũng Giả.
Mười bốn năm trước, nếu đương thời Phong Dũng Giả không đột nhiên bị phản bội thì hẳn Vương của Dark Elf đã bị thảo phạt và ám thế lực đã phải nhận lấy một đòn đau.
Nếu bị dù chỉ một Dũng Giả có sức mạnh như vậy cuốn lấy thì sau đó, thế nào cũng có chuyện vui.
Tất nhiên cũng không phải không có khả năng anh cô sẽ đánh bại Dũng Giả và quay về trong khải hoàn nhưng nếu kế hoạch đã được thực hành thì làm gì có chuyện cô để họ còn sống mà quay về chứ.
Nói cho cùng thì Vương Tộc cũng chỉ là “vật trang trí” khi hành quân mà thôi.
Nếu đã vậy...
“Không cần phải quan tâm cặp song sinh đó thêm nữa...”
-------------------------------------------
Bên nam là cũng đầy âm mưu không kém gì bên nữ. Cũng tới lúc nhân hóa bên thú rồi.
Kì tới, trở về với bên Yuru.