Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Arc 3: Cùng tham gia câu lạc bộ nào! - Chương 19: Ác nữ bị mất vai

Và rồi, vài tiếng sau.

- Ra ngoài rồi! 

Không khí trong lành thật sảng khoái quá. 

Chúng tôi đã thành công thoát khỏi phòng nghe nhìn. Bầu trời ngoài kia đã nhuốm sắc cam hoàng hôn.

Chắc… vở kịch cũng hạ màn rồi nhỉ. Không biết nữ chính có lên sân khấu kịp không. Tôi cũng… có vai phụ vừa mới được phân mà...

[Nora…]

- Không sao đâu. Nhưng tôi vẫn thấy tức ghê, ít nhất cũng phải mỉa mai mấy đứa đó một câu—

—Định đề nghị với Cecily là “đi nói một câu đi nhỉ”, thì—

 —Tìm thấy rồi!

Đột nhiên có thêm một người xuất hiện. Người vừa đột ngột dịch chuyển đến là thiên tài pháp sư đương đại—Eivind Dahl. Phải rồi, cậu ta với Anita cũng đến xem vở kịch mà nhỉ. Thế thì… chắc làm họ lo lắng rồi.

Tôi mỉm cười để giấu đi cảm giác tội lỗi ấy.

- Chào Eivind. Tự dưng dịch chuyển tới đây làm gì—

- Tất nhiên là để tìm cô rồi! Trước buổi diễn tôi đi hỏi khắp nơi mà chẳng ai biết cô ở đâu, dò khắp trường cũng không phát hiện ra pháp lực của cô…

Ôi trời, thiên tài đúng là thiên tài, dùng kỹ thuật cao siêu để tìm tôi luôn. Nhưng vì bị nhốt trong kết giới quá mạnh, nên cậu ấy không thể cảm nhận được tôi từ bên ngoài. Ngại quá đi. Cũng chẳng phải nhân vật gì to tát mà phải làm đến mức này đâu—tôi vừa nghĩ vậy, vừa gật đầu nói "Cảm ơn."

- Như cậu thấy đấy, tôi vẫn ổn. Giờ thì tôi đi xử lý mấy đứa đã nhốt tôi lại đã—gặp sau nhé—

—Vừa định bước ngang qua cậu ta thì Eivind lại nắm lấy tay tôi.

- Chuyện đó để sau đi. Tiểu thư Helge đang lo lắm. Cô muốn làm gì sau đó thì làm, nhưng trước hết hãy để cô ấy yên tâm cái đã. Cô ấy đã khóc đấy. 

- …Ừ, cậu nói phải nhỉ.

Không hiểu sao dù là pháp sư, mà tay cậu ấy mạnh ghê thật.

Hơn nữa… làm Anita khóc, đúng là ác nữ chính hiệu luôn rồi. Không thể tha thứ nổi.

Tôi được Eivind dắt tới hội trường. Vừa thấy tôi, Anita lao đến ôm chầm, đôi mắt đỏ hoe. Trong lúc Eivind chạy khắp nơi tìm tôi, Anita luôn dán mắt nhìn chăm chăm vào sân khấu, tin rằng “Cecily mà, nhất định sẽ lên sân khấu đúng lúc thôi.”

Khi tôi vô tư hỏi “Vở kịch sao rồi?”, liền bị cô ấy quát “Cậu ngốc à!?”. Nhưng mà, hôm nay bạn tôi vẫn đáng yêu quá đi mất.

Và rồi, đúng lúc tôi định tự mình đi trừng trị mấy đứa xấu xa—

- Cậu quá hiền rồi đấy. Với loại người đó, nói thẳng mặt cũng chẳng ích gì đâu, cậu nghĩ thế thật à? 

Có vẻ như, người giận dữ hơn cả tôi chính là Anita.

Cô ấy xông vào phòng câu lạc bộ—nơi đang có bầu không khí ăn mừng sau buổi diễn—và thẳng thừng gọi hội trưởng ra, nói rõ: 

- Tôi có chuyện muốn nói về hành động xấu xa của thành viên câu lạc bộ cậu.

Rồi thay tôi trình bày toàn bộ sự việc, sau đó kiêu hãnh ngẩng cao đầu tuyên bố:

- Nếu người chịu trách nhiệm không tự mình báo cáo với giám thị, thì tôi sẽ là người làm việc đó. Hiểu chứ? 

Trước áp lực, không thể làm gì khác, hội trưởng lập tức gật đầu nhận trách nhiệm.

Kết quả là hai đứa xấu xa kia bị gọi lên ngay lập tức. Cùng với hội trưởng và giám thị, họ tiến hành kiểm tra lại phòng nghe nhìn. Nhân tiện, Eivind—hiện là nhân viên chính thức của Viện Nghiên cứu thuật pháp Hoàng gia—cũng tham gia điều tra. Chứng tỏ họ kỹ lưỡng đến mức nào.

- À mà, sao cô không nhận ra cái bẫy ấy vậy?

- …Cậu đòi hỏi quá nhiều ở một học sinh bình thường rồi đó. Ai mà ngờ trò nghịch ngợm đó lại dùng tới pháp trận cấp độ này chứ. 

- Ra vậy. 

Kết quả điều tra cho thấy trận pháp kết giới kia đúng là thuật pháp cấm.

Hai đứa kia khai rằng có "ai đó" dạy chúng cách dựng trận pháp đơn giản này, rồi làm theo thôi—mấy đứa này còn chẳng biết người dạy là ai cả.

- Chỉ biết đó là học sinh năm ba đeo ruy-băng xanh lá thôi ạ! Bọn em còn không biết đó là trận pháp cấm nữa cơ!

Dù có khóc lóc thì cũng đã quá muộn rồi.

Dù mới nhập học chưa lâu, hai đứa đó chắc chắn sẽ bị đuổi học. Dĩ nhiên, người đã truyền dạy cho chúng cũng sẽ bị điều tra. Nhưng theo lời khai thì có lẽ mấy đứa đó đã bị dùng thuật pháp gây sai lệch trí nhớ rồi, nên cũng không kỳ vọng nhiều vào kết quả điều tra.

Dù sao thì, vụ việc lần này cũng kết thúc trong cảm giác… không mấy sảng khoái.

Tại sao lại không sảng khoái ư? Không phải vì kẻ đứng sau chưa bị bắt.

Mà là—

- …Tôi còn chưa kịp làm gì mà vụ trả thù đã xong mất tiêu rồi đấy à?