About the Time When I Lied to My Tsundere Childhood Friend That “I Got a Girlfriend”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

12 8

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

103 995

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

32 157

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

21 145

Web Novel - Chương 07

“Taiyo! Cậu mặc cái này hợp quá! Nhìn cái hình in ở giữa này! Dễ thương chết đi mất!”

“Ừm, đúng vậy nhỉ.”

Tôi quan sát cô ấy như cách ba mẹ nhìn đứa con của mình, khi Yuzuki đang lựa đồ cho tôi với đôi mắt lấp lánh.

Chắc người ta thường gọi mắt này là mắt kẹo nhỉ.

Nhưng mà....cảm giác bộ đồ này...hơi thời thượng quá thì phải…

“Vậy thì tớ sẽ mua bộ này, coi như là quà tặng cậu.”

“Không, không, để tớ tự mua bộ này!”

Tôi đang thầm nghĩ. Vâng, tiền thì tôi chẳng có bao nhiêu cả. Song tôi cũng chưa túng thiếu đến mức sắm không nổi một bộ quần áo.

“Không, không, cái này tớ muốn mua tặng Taiyo cơ.”

Nói rồi Yuzuki lấy luôn một bộ kế bên cạnh.

“Cùng bộ luôn à?”

“Không, cái này khác mà. Nhìn nè, màu khác với màu của Taiyo đó.”

Cái, cái này....áo cặp mà phải không nhỉ!!?

“Này, Yuzuki, chúng ta mặc áo cặp thế này, cậu thấy ổn chứ?”

“Không sao đâu, với cả tớ mua mấy bộ này để mặc ở nhà mà.”

Ồ, cô ấy nói cũng phải. Đúng là mấy bộ này không phải mặc để đi chơi thật. 

Cơ mà nghĩ về lúc mặc chúng ở nhà và thả thính nhau, cũng đủ để khiến tôi mỉm cười toe toét.

“Ok, mua chúng đê! Mua về rồi tặng cho nhau luôn!”

“Ơ, cậu ăn trúng thứ gì à?...Sao tự nhiên lại phấn khích thế?”

Sau đó Yuzuki và tôi ra quầy thu ngân để tính sổ...à nhầm, tính tiền.

============================================================

Đã fix lại xưng hô để hợp mạch truyện. Nếu chưa quen thì mọi người đọc lại từ đầu tới đây để quen cách xưng hô nhé.