About the Time When I Lied to My Tsundere Childhood Friend That “I Got a Girlfriend”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4470

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2800

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1747

Web Novel - Chương 07

“Taiyo! Cậu mặc cái này hợp quá! Nhìn cái hình in ở giữa này! Dễ thương chết đi mất!”

“Ừm, đúng vậy nhỉ.”

Tôi quan sát cô ấy như cách ba mẹ nhìn đứa con của mình, khi Yuzuki đang lựa đồ cho tôi với đôi mắt lấp lánh.

Chắc người ta thường gọi mắt này là mắt kẹo nhỉ.

Nhưng mà....cảm giác bộ đồ này...hơi thời thượng quá thì phải…

“Vậy thì tớ sẽ mua bộ này, coi như là quà tặng cậu.”

“Không, không, để tớ tự mua bộ này!”

Tôi đang thầm nghĩ. Vâng, tiền thì tôi chẳng có bao nhiêu cả. Song tôi cũng chưa túng thiếu đến mức sắm không nổi một bộ quần áo.

“Không, không, cái này tớ muốn mua tặng Taiyo cơ.”

Nói rồi Yuzuki lấy luôn một bộ kế bên cạnh.

“Cùng bộ luôn à?”

“Không, cái này khác mà. Nhìn nè, màu khác với màu của Taiyo đó.”

Cái, cái này....áo cặp mà phải không nhỉ!!?

“Này, Yuzuki, chúng ta mặc áo cặp thế này, cậu thấy ổn chứ?”

“Không sao đâu, với cả tớ mua mấy bộ này để mặc ở nhà mà.”

Ồ, cô ấy nói cũng phải. Đúng là mấy bộ này không phải mặc để đi chơi thật. 

Cơ mà nghĩ về lúc mặc chúng ở nhà và thả thính nhau, cũng đủ để khiến tôi mỉm cười toe toét.

“Ok, mua chúng đê! Mua về rồi tặng cho nhau luôn!”

“Ơ, cậu ăn trúng thứ gì à?...Sao tự nhiên lại phấn khích thế?”

Sau đó Yuzuki và tôi ra quầy thu ngân để tính sổ...à nhầm, tính tiền.

============================================================

Đã fix lại xưng hô để hợp mạch truyện. Nếu chưa quen thì mọi người đọc lại từ đầu tới đây để quen cách xưng hô nhé.