Nhanh chóng lắc đầu xua tan những cảm xúc tiêu cực, thứ luôn cố gắng xâm chiếm tâm trí cậu ra khỏi đầu ngay khi bước ra ngoài, Sae-Jin quay trở lại hang của cậu, nơi giống như là một ngôi nhà đáng kính… không nhiều thì ít. Sau đó, cậu lập ra một kế hoạch mới.
Bây giờ cậu đã là Grey Wolf, cậu có thể đi săn ở nơi xa hơn. Vấn đề là… chắc chắn rằng nó vẫn sẽ rất nguy hiểm. Mặc dù cấp độ Đặc Thù của cậu là 3 và đã tiến hóa từ Brown Wolf sang Grey Wolf, những con Quái Vật ở Bãi Săn Hạng Thấp vẫn là một thử thách khó khăn.
Bên cạnh những con Sói Bạc tại Bãi Săn Hạng Thấp, vẫn có những con Quái Vật lang thang như Chiến Binh Orc, Lính Xương, và Troll, mỗi trong số chúng đều sở hữu sức mạnh còn lớn hơn cả Grey Wolf. Lí do tại sao những con Sói này lại được xem là Sinh Vật Cấp Thấp và có thể sống sót trong Bãi Săn này đơn giản là vì bọn chúng tụ tập thành nhiều đàn với số lượng lớn.
‘Nó có lẽ sẽ tốt hơn nếu «Dạng Orc» cũng tiến hóa.’
Phán đoán theo cách mà chỉ có «Dạng Brown Wolf» tiến hóa, ta có thể suy ra rằng cả ba dạng – Orc, Sói, Goblin – đều có những tiêu chí, điều kiện cụ thể khác nhau dành cho mỗi loài. Nếu «Dạng Orc» của cậu tiến hóa thành «Dạng Chiến Binh Orc», thì có lẽ sẽ chẳng có vấn đề gì trong việc sử dụng cách thức săn bắt như lúc bắt Sói Nâu, nhưng… không may cho cậu, đó không phải là vấn đề. Ngay lúc này, «Dạng Sói Bạc» của cậu sỡ hữu Physical Strength lớn hơn cả «Dạng Orc».
‘Nghĩa là mình nên đi săn trong «Dạng Sói».’
Sae-Jin xua đuổi hết những mối lo âu phức tạp đó ra khỏi đầu cậu và đứng dậy rời đi. Ngồi tại đây, vặn nát hết tất cả các tế bào não cũng sẽ chả cho cậu câu trả lời. Bây giờ, tốt hơn hết cậu nên đi ra ngoài và quan sát tình hình trước tiên.
Cậu di chuyển trên cả bốn chân và bước ra khỏi hang.
───────────────
-Krrrrng…
Đúng như mong đợi, quy luật của Bãi Săn Hạng Thấp nguy hiểm rất nhiều khi so với Bãi Săn Hạng Thấp Nhất. Những con Grey Wolf gầm gừ hung dữ với những đôi mắt hung tợn không thể được so sánh với lũ Sói Nâu thấp kém đó được.
Nếu chỉ so sánh về kích cỡ, thì «Dạng Grey Wolf» của Sae-Jin lớn hơn 1.5 lần so với lũ Grey Wolf thông thường kia, nhưng…
-Kwawawal!!
-Khwal!!
Cảnh tượng 6 con Grey Wolf hung tợn lao vào một con Chiến Binh Orc đang đi tuần và cắn xé nó thành từng mảnh vụn, là thứ mà cậu không cảm thấy thú vị hay ấn tượng gì để chứng kiến cả.
-Pureung…
Mất đi động lực, Sae-Jin quay lại và đi về hướng khác. Sau lưng cậu, những tiếng động kỳ lạ nghe giống như những chú chó đang ngấu nghiến đồ chơi và tiếng la hét đau đớn tuyệt vọng vang lên. Biết rằng cậu không có tên trong bản thực đơn cho lũ sói đó ngày hôm nay khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm được đôi chút.
Sau đó, cậu tiến bước đến khu bên ngoài của Bãi Săn Cấp Thấp. Ý nghĩ này hiện ra sau một khoảng thời gian nghiêng đầu suy nghĩ. Vố số Quái Vật chắc chắn tập trung tại nguồn nước uống như sông, và hồ, tạo thành một khu vực chết chóc tiềm tàng. Vì lí do này, hầu hết mọi loài Quái Vật Cấp Thấp có thể chất yếu sống theo bầy đều di cư về khu vực bên ngoài cách nguồn nước xa nhất có thể.
Ví dụ,… Quái Vật như Goblin chẳng hạn.
-Krrrrrng…
Những ý nghĩ của Sae-Jin đã chính xác.
Đôi mắt cậu đột nhiên sắc bén, một nụ cười đầy nham hiểm xuất hiện trên môi cậu. Từ xa, cậu nhìn thấy một ngọn lửa đang bừng cháy, chiếu sáng một ngôi làng nhỏ lạ kì bao gồm một số túp lều thô sơ.
Sae-Jin từ từ tiến lại gần. Có vẻ như cậu đã tìm thấy một ngôi làng Goblin đang làm tổ tại Bãi Săn Cấp Thấp này và đang tập luyện giả kim thuật (Y học) và yêu thuật (witchcraft). Lũ Quái này sỡ hữu sức mạnh cực thảm hại. Điều mà cậu phải cảnh giác là: nếu có một con Goblin đang tập chế thuốc, thế thì cậu cần phải chú ý đến những lọ độc dược; nếu một con Goblin đang tập luyện yêu thuật, thì cậu cần phải cẩn thận chống lại các lời nguyền. Tuy nhiên, việc chống chọi lại các đòn tấn công như thế lại không hề dễ, vì vậy nếu cấp bậc của Goblin cao hơn Cấp Thấp, thì bất kể Cấp Bậc có cao thế nào, những Hiệp Sĩ lẫn Thợ Săn đều sẽ ưu tiên né tránh đụng độ với lũ đó như thể phòng chống bệnh dịch.
-Khreng Kkhreng!!
-Ddhkeeng!!
Sae-Jin phát hiện ra hai con Goblin da xanh. Một trong số đó có hình xăm đầy người. Nó có lẽ là loài “Goblin Tinh Anh”.
‘Chúng đều thuộc loại chuyên về dược.’ Sae-Jin nghĩ như thế.
Cậu dùng khứu giác của mình để chắc chắn. Khứu giác siêu nhạy của Grey Wolf bắt gặp mùi thơm không thể nhầm lẫn của thảo dược, điều đó đã chứng minh suy nghĩ của cậu là chính xác.
-Khreng!!
-Khreng!!
Hai con Goblin thực hiện một loại lễ nghi chia tay nào đó rồi tách nhau ra. Thấy điều đó, Sae-Jin nhanh chóng hạ thấp người xuống và trốn sau các bụi cỏ cao.
Cái con Goblin với một đống hình xăm trên người, bắt đầu di chuyển về phía cậu đang trốn. Xét vật dụng trông giống ống nhòm cũng như đôi giày mà sinh vật này đang đeo trên tay và mang dưới chân, có vẻ là con Goblin này ra ngoài để thám thính hoặc thu nhặt thêm dược liệu.
Tim của Sae-Jin đập càng nhanh khi con Goblin tiến lại càng gần. Một bước, hai bước. Không biết một mối nguy hiểm đang rình rập trong bụi cỏ, con mồi từ từ bước lại gần cái bẫy hơn, thấy cảnh này, toàn bộ bắp cơ của Sae-Jin siết chặt lại cùng với cái kỳ vọng đáng sợ, cậu vô tình chảy dãi.
Khi thời khắc đến gần, cậu chậm rãi nâng thân lên một nửa, tai của cậu cụp xuống để giảm lực cản của gió nhiều nhất có thể. Tuy nhiên, lũ Goblin vốn là loài thông minh và luôn cảnh giác xung quanh, và một con Goblin Tinh Anh còn hơn thế nữa. Để chụp được một con, cậu phải hết sức thận trọng và nâng độ cảnh giác của mình lên tối đa.
-….Khrrng?
Đúng như mong đợi từ một sinh vật có nhận thức, con Goblin Tinh Anh dừng lại ngay trước cái bẫy, cảm nhận được một luồng khí tức khó chịu đang vơ vẫn trong không khí. Nhưng Sae-Jin không thể đợi được nữa, cậu đạp đất lấy đà và lao thẳng tới con mồi của cậu.
Mặc kệ khoảng cách, con Quái Thú đáng sợ lao về phía mục tiêu của nó y như hệt cơn sóng thần tàn phá đập vào bờ.
‘…Nó xa quá.’
Thành ra, con Goblin đã vượt quá tầm với sau cú đạp của cậu. Khiến cho mọi chuyện còn tệ hơn, sinh vật này cũng đã lấy lại được hầu hết sự điểm tĩnh trong nó. Thực tế, cái thứ khốn nạn đó còn rút ra một khẩu sung thô sơ và cố bắn về phía Sae-Jin. Đúng là phù hợp với danh hiệu “Tinh Anh”, không có bất kì dấu hiệu của sự sợ hãi nào hiện lên trên khuôn mặt điềm tĩnh của nó. Những hình xăm đó không phải chỉ để trưng.
‘Con mẹ mi.’
Nhưng Sae-Jin còn tuyệt vọng hơn cả con Goblin. Sự tuyệt vọng của cậu, bị thúc đẩy bởi những cảm giác đau lòng và sợ hãi, khiến cậu vượt qua giới hạn vật lí của con Sói tứ chi, và như những cơn gió sắc bạc, con Sói Bạc xông vào và ghim chặt hai hàm răng nanh của nó vào cổ của con Goblin trước khi nó kịp phản công.
Gần như cùng lúc, một bảng báo cáo hiện lên như thể nó là thông báo chiến thắng của cậu.
►[Hoàn thành: Vượt qua giới hạn khi chạy]
Skill chủ động “Lướt gió” đã được học.
-Ngay lập tức tăng tốc độ chạy. (Có thể dùng trong «Dạng Người»)
-Được tính theo chỉ số Agility, skill có thể an toàn kích hoạt 2 lần trong ngày; vượt quá số lần này sẽ tạo ra áp lực trên cơ thể.
Kwajeek.
Sae-Jin bẻ cổ của con Goblin Tinh Anh trong khi đang đọc thông báo hiện lên. Máu của xác chết Quái Vật thấm vào miệng, qua nanh của cậu. Sau đó, một thông báo khác hiện lên trước tầm nhìn của cậu.
►[Hoàn thành: Truyền Thống của Goblin, Kế Thừa Ký Ức.]
-Đã uống máu của một con Goblin chuyên về dược. Giờ đây, trong «Dạng Goblin» và cả «Dạng Người», ký chủ đều có thể tự do kích hoạt “Kiến thức về y dược và khả năng pha chế của Goblin Tinh Anh]”.
Sae-Jin nghiêng đầu một chút. Đó có phải là một thứ tốt? Nhưng vì đang ở giữa căn cứ của quân địch, cậu không thể dàng thời gian để suy ngẫm về sự tiến triển mới này được.
-Khreng Kheng!!
Tiếng ồn huyên náo dấy lên báo hiệu cho một cuộc đi săn Quái Thú của lũ Goblin khiến tất cả bọn chúng đều bận rộn hướng về phía này.
Cảm thấy một luồng sát khí kinh hồn, Sae-Jin còn chả nhìn lại một khi cậu thoát ra khỏi hiện trường. Vô số phi tiêu tẩm độc, dĩ nhiên là do lũ Goblin phóng rồi, ngập tràn sau lưng cậu, nhưng tốc độ chạy của Grey Wolf còn nhanh hơn chúng nhiều.
───────────────
Cảnh tượng một con Grey Wolf hào hứng lắc hông với chiến lợi phẩm là một con Goblin Tinh Anh trong miệng trong khi chạy về nhà cậu ở Bãi Săn Cấp Thấp Nhất có thể dễ dàng được xem là hài hước.
“…?”
Nhưng giữa chuyến du hành, Sae-Jin bỗng nhiên nghe thấy tiếng thì thầm đau đớn và yếu ớt phát ra từ đâu đó.
Sau khi nhẹ nhàng đặt con Goblin xuống đất, tai của cậu dựng thẳng đứng lên để nghe.
-…..Ha, ahhh…
Nghe rất yếu ớt, dường như có thể chết bất cứ lúc nào, nhưng nó chắc chắn ở đó.
Đó là tiếng rên rĩ của một người bị nạn.
Không cần phải nghĩ quá sâu xa làm gì khi một con người muốn giúp đồng loại của mình.
Sae-Jin gặm xác của con Goblin lại lần nữa, và nhanh chóng lao về phía người sắp chết đó.
Sau khi chạy hết tốc lực tầm khoảng 1 phút hay hơn thế nữa, cậu tìm thấy một người đang bị thương nặng nằm trong một bãi cỏ dày. Vết thương trên cơ thể người này tệ đến nỗi cậu muốn quay đầu nhìn hướng khác.
Cậu có thể nhìn thấy ruột trong bụng bị rách nát, máu đỏ tuôn trào ra, và không ngừng lại ở đó, những tiếng thì thầm thoát ra từ đôi môi ở giữa những bọt bóng đỏ đầy trong miệng cô, khiến miệng cô bị tắc nghẽn.
Dù nó có là một vết thương hết sức nghiêm trọng đủ để giết chết một người ngay lập tức, nhưng người con gái này vẫn cố cầm cự trong tuyệt vọng. Đã mất đi ý thức, nhưng cô vẫn tiếp tục rên rỉ trong đau đớn trong khi cả hai bàn tay thì nắm chặt lại, như thể cô không thể chấp nhận số phận tử nạn sắp xảy ra với chính mình.
-Khrrrrng..
Sae-Jin biết cô gái trẻ này là ai. Chủng tộc của cô là Elf… giống như con người, cô là một Hiệp Sĩ.
Là cô con gái ruột của Chủ nhân Hội Hiệp Sĩ Raven, là Hội Hiệp Sĩ mạnh nhất tại Nam Triều Tiên, và cô chỉ cách vài bước nữa là đạt được thành tựu trở thành Hiệp Sĩ trẻ nhất đạt được Cấp Bậc Cao Nhất trong lịch sử - một số thậm chí còn cho rằng cô có thể trở thành đại diện của cả Quốc Gia và một số còn thẳng thắn thừa nhận rằng cô là Nữ Hiệp Sĩ xinh đẹp nhất Quốc gia – Kim Yu-Rin.
Lời tuyên bố về vẻ ngoài nổi bật nhất cũng không phải hoàn toàn là vô căn cứ. Ngay cả khi đang trong tình huống thập tử nhất sinh, vẻ đẹp của cô vẫn không phai đi chút nào.
Nhưng hãy để lại những lời mô tả về vẻ đẹp choáng ngời của cô cùng với những lời ái mộ về tính cách của cô sau cái đã. Những danh dự và vinh quang đó chỉ có thể được duy trì nếu một người còn sống.
Thả xác của con Goblin xuống, Sae-Jin nhanh chóng đổi sang «Dạng Orc». Là một con Orc khổng lồ, người con gái mảnh khảnh này còn nhẹ hơn lông hồng. Vì vậy, cậu thậm chí còn kéo theo xác của con Goblin mà cậu định bỏ qua vai bên kia và vội vàng chạy về căn cứ thân yêu của cậu.
Cậu chỉ mong là mình kịp lúc.
───────────────────
Sae-Jin đặt cô gái xuống chiếc giường đá và chuyển lại thành «Dạng Goblin». “Nhờ” vào chiều cao khiêm tốn ấy, cậu phải trèo lên trên giường để chẩn đoán vết thương của cô. Và cứ như thế, như một trò đùa, cậu có thể đoán ra được loại thuốc mà cậu cần phải pha chế, và nhưng nguyên liệu cần thiết để pha chế phương thuốc đã nói.
‘Một loại cỏ gây mơ, dịch jejeung , cỏ bò cạp và… một viên Linh Thạch Hạ Phẩm.’
Sae-Jin bắt đầu lục lọi đồ đạc của xác Goblin Tinh Anh. Hên là, mọi nguyên liệu cậu cần đều có đủ cũng như là chày cối trong cái túi nhỏ con Goblin mang trên lưng. Và nguyên liệu quan trọng nhất trong công thức điều chế, một viên Linh Thạch Hạ Phẩm, cậu cũng có sẵn một vài nguyên liệu nên chuyện này đã được giải quyết.
Sae-Jin bắt đầu thực hiện các bước pha chế thuốc như đã được khắc sâu vào tâm trí cậu.
Phân chia nguyên liệu theo số lượng bằng nhau, cậu đổ hết chúng vào và nghiền nó trong cái cối. Khi những thảo mộc đã được nghiền thành bột ở một mức nhất định, sau đó cậu rót Ma Lực vào và tiếp nghiền chúng. Đó là khi Phép Màu hiển linh. Viên Linh Thạch tan chảy thành chất lỏng tỏa ánh dương xanh, ngay khi nó tiếp xúc với các nguyên liệu còn lại.
Nó không khác gì so với những liều thuốc khẩn cấp được bán trên thị trường cả, nhưng hiệu quả thì lại khác một trời một vực. Vận dụng kiến thức về thảo dược được khắc ghi trong đầu cậu, Sae-Jin có thể chỉ ra những lợi thế khi so sánh hai loại thuốc đó. Trông có vẻ cậu đã pha chế ra một lọ thuốc hạng trung. Nếu những liều thuốc khẩn cấp chỉ có thể chữa lành những vết thương ngoài da, thì lọ thuốc thần kì do chính tay cậu pha chế không chỉ chữa lành các vết thương sâu trong da thịt mà còn có thể bù lại lượng máu đã mất.
Sae-Jin bôi một ít dung dịch lên vết thương của cô gái và rót phần còn lại vào miệng cô.
Và sau đó, Phép Màu (lại) xuất hiện. Những vết thương khủng khiếp trên bụng cô, với những phần nội quan lòi ra, đang hồi phục lại một cách chậm nhưng chắc, và nước da nhợt nhạt của cô dường như đang chỉ ra rằng cái chết đang quanh quẩn, đã trở nên hồng hào hơn.
“Whew…..”
Sae-Jin thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy những vết thương đang bình phục của cô gái. Bỗng nhiên, một vài tin nhắn hiện lên và che khuất tầm nhìn của cậu.
[Hoàn thành điều kiện: Tấm lòng nhân hậu của Goblin]
-Phải cứu giúp và chữa trị cho ít nhất 1 người. Mọi chỉ số tăng thêm 1.
-Ký chủ giờ đây có thể dùng «Dạng Pháp Y Goblin» thay cho «Dạng Goblin». Mọi chỉ số liên quan đến «Dạng Goblin» sẽ được tăng lên tương ứng.
►Đạt được Skill bị động “Thủ Công Thuật của Goblin”
-Ký chủ sẽ nhận được những thuộc tính thưởng khi thực hiện các công việc liên quan đến thủ công (Chế tạo, nấu nướng, quét dọn, chữa bệnh, v.v).
-Hiệu quả của Skill sẽ bị giảm khi ở trong «Dạng Người».
“…..Eh?”
Không chỉ «Dạng Goblin» đã tiến hóa, cậu còn có thêm một Skill nữa.
Sae-Jin đã phải vật vã suốt một tháng trời, điên cuồng đi săn tới nỗi có cảm giác như lưng cậu muốn đứt ra làm hai, kể cả như thế, cậu vẫn không thể nhận được một Skill trong suốt khoảng thời gian đó, nhưng bây giờ, cậu nhận được tận ba Skill trong một ngày!!
Có phải cái cảm xúc hiện giờ mà cậu đang cảm thấy là vui sướng tột cùng, hay sự hoảng loạn không kiềm chế được, hay là sự trống rỗng không thể phủ nhận?
Sao cũng được, Sae-Jin ngồi xuống tại đó, bất động, và nhìn vào những dòng tin nhắn.
Trong khi đó, không biết từ đâu, một hình xăm nhỏ nhắn hiện lên trên trán cậu, chỉ như thế.