Vừa học xong là tôi chạy như bay ra ngoài.
Nói ra thì hơi xấu hổ nhưng mà tôi giờ đang rất muốn gặp lại Aria-san. Ria-san tiễn tôi với một nụ cười gượng gạo.
"Hôm nay tớ sẽ đi chơi với bạn, nên là nếu lỡ có mà gặp nhau thì chào nhau cái nhé."
Tôi không chắc Ria có ý gì khi nói vậy, nhưng nếu tôi nói với mọi người là cô ấy là bà của tôi thì sao? Ai mà tin cho được chứ? Có thể mọi người sẽ chỉ cười và nói, "Không đời nào có một người bà xinh đẹp như vậy tồn tại trên đời được" hoặc là họ vẫn sẽ tin rồi lại dồn hết ánh mắt soi mói vô tôi cho mà xem.
"...Ô kê không thành vấn đề”
Vì là Aria-san, nên tôi chả thèm quan tâm người khác nghĩ gì đâu. Đối với tôi, Aria-san không giống như một người bạn gái hay một người vợ, nhưng tôi vẫn có thể tự tin mà vỗ ngực tuyên bố tôi yêu Aria.
"Đó là lý do tại sao tôi muốn gặp cô ấy càng nhanh càng tốt! "
Tôi không ngại đổ mồ hôi; tôi chỉ muốn gặp cô ấy càng sớm càng tốt. Được thúc đẩy bởi mong muốn đó, tôi chạy một mạch về nhà và nhìn thấy Aria-san đang đứng đợi sẵn ở nhà.
"Aria-san!"
"Touya!"
Ngay khi tôi gọi tên cô ấy, cô ấy đáp lại và dang rộng vòng tay.
Bộ ngực đầy gợi cảm đó… khi tôi chuẩn bị lao vào chỗ mà tôi đã chạm và mút chùn chụt tối qua, tôi chợt nhớ ra mình đang đổ mồ hôi. Tôi đột ngột phanh chân lại, rồi quay về phía nhà và nói: "Chờ anh một chút."
"Anh định để đồ lại à?"
"Cũng định là vậy, nhưng xin lỗi em, Aria-san. Anh cần phải đi tắm cái đã... "
"Tắm?"
“Anh vừa chạy cả một mạch về nhà nên... "
Tôi nói vậy và đi đến lối vào định để đồ lại. Đột nhiên, tôi cảm thấy một cánh tay vươn ra từ phía sau tôi, rồi tôi cảm thấy thứ gì đó đàn hồi ấn vào lưng mình, tôi ngay lập tức nhận ra rằng Aria đang ôm tôi.
"À, Aria-san?"
"Anh cũng biết em có phép thuật mà, đúng không? Anh đã cố về sớm cho buổi hẹn hò của hai ta, vậy thì để em sử dụng phép thuật để tuốt tác lại vẻ ngoài cho anh nhé?"
"...Giờ nghĩ lại thì..."
Nghĩ lại thì, có một phép thuật như vậy.
"Vậy thì chúng ta--"
"Liếm."
"Hả?!"
"Mmmm... mồ hôi của anh... ngon quá."
"Aria-san?!"
Aria vùi mặt cô vào cổ tôi rồi bắt đầu liếm nó.
Tôi phải quằn quại vì thấy có hơi xấu hổ đã thế nó còn nhột nữa, nhưng mà dễ gì cô ấy lại thả tôi ra nhanh vậy được, cả người tôi bị cô giữ chặt bằng một lực mà không thể tin nổi một người phụ nữ lại có thể có.
Nếu cô ấy không dừng lại, cổ sẽ liếm khắp cơ thể tôi cho mà xem, từ cổ rồi tới má, thậm chí là cả mu bàn tay, không chừa chỗ nào.
"Phù, em mãn nguyện rồi."
“Đột ngột quá đấy, Aria-san!”
“Ồ, trước đây anh cũng vậy mà.”
"Hả?"
"Có những ngày mà anh cũng làm điều tương tự với ngực của em cả giờ liền luôn đó, có qua có lại thôi ấy mà."
“Đó anh tôi ở kiếp trước phải không?!”
Tôi đã làm gì thế này!? Một tiếng đồng hồ...!? Tôi đã chơi với ngực cô ấy tận một tiếng đồng hồ... Ý tôi là, giờ tôi có muốn thì cũng được thôi mà ha, nhưng cũng không có nghia là cô ấy nên nói nó toẹt ra như thế chứ!!
"Đúng rồi, làm sạch."
"Gah!?"
Một làn gió mát thổi qua cơ thể tôi, ngay lập tức loại bỏ mọi chất bẩn. Tôi đoán đây là phép thuật làm sạch cơ thể ... giờ khi nghĩ lại, tôi đã không tắm sau khi chúng tôi làm chuyện đó tối qua, nhưng tôi đã sạch sẽ khi thức dậy - nhờ phép thuật của cô ấy, có vẻ là vậy rồi.
"Được rồi, Touya, ta đi chứ?"
"Được thôi!"
Và thế là, chúng tôi đi chơi sau giờ học. Mặc dù tôi là học sinh, còn Aria-san thì không, tôi không chắc "hẹn hò sau giờ học" có phải là thuật ngữ đúng không ... khi tôi nói thế thì Aria-san phồng má ra tỏ vẻ không hài lòng.
"Anh dám chê em già à?"
"Ý anh không phải thế!"
... Aria-san thực sự dễ thương, nhưng cô ấy có thể hơi nhạy cảm về tuổi tác của mình. Cô ấy từng nói rằng mấy chuyện như này thì ổn với cô vì dù sao cô cũng đã có tuổi rồi, nhưng sau những gì xảy ra đêm qua, chắc là cô ấy đang đánh giá lại tầm quan trọng của tuổi trẻ hoặc có thể cô ấy buồn vì không thể quay lại làm học sinh như tôi.
"Nhân tiện, Aria-san ... hôm nay trông cô thật đẹp."
"Fufu, cảm ơn cô."
Trang phục hôm nay cực kỳ gợi cảm! Áo len ngắn tay thích hợp cho mùa ấm này, nhưng mà cái quan trọng nhất là chiếc áo len ấy cũng đồng thời làm nỗi bật thêm những đường nét trên cơ thể Aria, đặc biệt là phần ngực. Bộ ngực tròn trịa của Aria-san hiện rõ. Cô ấy cũng mặc một chiếc váy dài, trông không gợi cảm lắm, nhưng ... bất kể cô ấy mặc gì, Aria-san vẫn toát lên vẻ gợi cảm.
"Đã nhiều năm rồi em mới đi cùng một người đàn ông như thế này."
"Đã lâu đến vậy sao?"
"Tất nhiên rồi. Từ khi anh mất, em chưa đi cùng bất cứ người đàn ông nào khác."
"Ồ... đúng rồi ha."
Aria-san bám chặt lấy tôi mà không buông. Cánh tay phải của tôi gần như bị ngực cô ấy nuốt chửng, và mặc dù hơi khó để đi, tôi vẫn có thể xoay xở được.
Aria-san bám chặt lấy tôi mà không buông. Cánh tay phải của tôi gần như bị ngực cô ấy nuốt chửng, và mặc dù hơi khó để
đi, tôi vẫn có thể xoay xở được.
"Nhìn kìa, mọi người đang nhìn chúng ta kìa."
Đúng như lời Aria nói, thực sự có rất nhiều người đang nhìn chúng tôi. Những người đàn ông đó rõ ràng đang ghen tị với tôi. Nhìn vô mắt hộ thôi thì tôi biết thừa họ đang nghĩ gì, "Tại sao một gã như thằng nhóc ấy lại ... " hoặc chỉ đơn giản là ghen tị vì họ không thể là người bên cạnh cô ấy... tôi đọc họ như một cuốn sách.
"Ờ, anh cũng chỉ là một thằng nhóc, và Aria-san có lẽ trông giống như một sinh viên đại học xinh xắn trong mắt họ ... cũng không lạ khi họ lại đang băn khoăn vì sao một người như anh lại đi cùng em."
"Em không thể tưởng tượng được việc ở bên bất kỳ ai ngoài anh. Vậy Touya này, bây giờ anh muốn làm gì?"
"Được rồi... vậy thì giờ ta cứ thế mà đi thôi. Cứ để họ ghen ghét vậy đi."
“Ái chà, em thích rồi đó”
Khoe cho cả thiên hạ rằng... cô ấy là người phụ nữ của tôi. Đó là điều tôi nghĩ, có vẻ như là tôi của ngày xưa cũng nghĩ như vậy. Aria-san cũng hạnh phúc vì điều đó và sẽ khoe rằng cô ấy cũng chỉ thuộc về tôi.
"Cảm giác như chúng ta đang dần trở lại như trước... À, chúng ta có nên đến khách sạn tình yêu thay vì về nhà hôm nay không? Giống như trước đây vậy."
Tôi vẫn còn là học sinh mà, thôi tha nhau cái vụ khách sạn tình yêu đi mà...!
Sau đó, cả hai tiếp tục tận hưởng buổi hẹn hò này, và may mắn thay, chúng tôi không gặp Ria-san như tôi đã lo. Nhưng ... tôi nhận ra ý chí của mình yếu đến mức nào.
Chỉ cần có Aria-san bên cạnh là tôi cảm thấy bồn chồn, và tôi liên tục có ham muốn chạm vào cô ấy và làm đủ thứ việc... thật khó để cưỡng lại.
"Anh cũng biết là mình không cần phải cưỡng lại mà."
"Anh làm vậy vì chúng ta đang ở nơi công cộng!”
"Nếu là anh trong quá khứ thì anh đã kéo em vô nhà vệ sinh công viên rồi-"
... Tôi thề tôi mà quay lại được quá khứ thì tôi sẽ nói thẳng mặt với bản thân ở kiếp trước rằng, "Tao biết mày yêu Aria rồi, cái đó thì không sao... nhưng mà cố kiềm cái buồi mày lại với sống có trách nhiệm hộ tao cái!"