A Certain Elf’s Note

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 899

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5646

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 776

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6931

Oneshot - Chương 01 Mùa xuân – Trang bên trái

Mình được nhận một cuốn sổ còn thừa sau khi chủ nhân dùng nó trong công việc. Bốn trang giấy hai mặt là những gì còn sót lại. Tuy nói với chủ nhân rằng mình dùng để luyện chữ, nhưng thực chất đó là cuốn sổ để lưu giữ kỉ niệm. Điều gì đáng nhớ sẽ được ghi trong này.

Giới thiệu cho chủ đề chính đến đây là được rồi.

Kỷ niệm gần đây nhất là chuyến đi tới đại lục. Từ trên boong tàu nhìn xuống, biển xanh và rộng lớn hơn hẳn những gì trong trí tưởng tượng. Không có thứ gì trên thế gian có thể đẹp như vậy được. Ấn tượng to lớn này chính là lý do mà mình muốn ghi lại. 

Nếu bị nhốt mãi trong cái rạp xiếc đó, làm sao có thể chiêm ngưỡng cảnh sắc thế này chứ. Ngày nào cũng bị xích trong lồng, chịu những đòn roi và tiếng cười nhạo của đám chủ nô, mình cứ nghĩ rằng sẽ phải sống như vậy cho tới chết.

Cho nên, thật biết ơn ngài đến mấy, người đã mua mình từ cái rạp xiếc đó. Được đến một thế giới rộng lớn và đối xử nhẹ nhàng như bao người khác, được khen khi có cố gắng và chở che khỏi sự chế giễu của người đời. Mỗi khi nhớ về gia đình và khóc, mình lại được chủ nhân xoa đầu.

Em yêu chủ nhân nhiều lắm. Em muốn dành cả đời mình để bù đắp lại cho ngài. Bất kỳ việc gì chủ nhân muốn, em nguyện sẽ làm theo.

Nếu cố gắng như vậy, chắc chắn sẽ được khen. Ngài sẽ xoa đầu và ôm chặt lấy mình. Sau đó, bản thân sẽ tiếp tục báo đáp, để rồi lại được chủ nhân khen ngợi. Lặp đi lặp lại như thế, hai ta chắc hẳn sẽ còn hạnh phúc hơn rất nhiều.

Từ lúc nào không hay, đây chẳng còn là câu chuyện về biển cả nữa, mà là về chủ nhân. Để ý mới biết, trong đầu mình cũng chỉ còn ngài mà thôi, và nó đã trở thành thói quen trong những ngày gần đây.

Tự dưng thấy ngượng ngượng thế nào ấy, tuy vẫn chưa lấp đầy được cả hai trang trắng nhưng hôm nay đến thế thôi vậy.