A boy who was falsely accused and hurt by the people he cares about, even if they apologize after finding out he’s innocent, he’ll never forgive them.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Phần 1 - Extra1 xác minh lời nói của một người

~Kaede POV~

--Gần đây người em trai yêu quý của tôi dường hành động rất lạ.

Kể từ ngày tôi xin lỗi thằng bé, thằng bé bắt đầu có biểu hiện rất lạ.

Ban đầu vì quá vui mừng vì được tha thứ tôi đã không nhận ra. Nhưng có nhiều lúc cuộc trò chuyện của chúng tôi bất đồng quan điểm.

Tôi nhớ lại những sự kiện trong ngày tôi xin lỗi Ryosuke.

----

Tôi đã vu khống Ruiko thành kẻ xấu và bày tỏ cảm xúc của mình với Ryosuke.

“—Tất cả những gì chị làm là một đòn roi tình yêu dành cho em! Chị khác Ruiko! Chị muốn em hiểu được điều đó!”

Ngay lập tức sau khi nói những lời đó, Ryosuke có một biểu hiện rất kỳ lạ trên gương mặt cái mà tôi chưa từng thấy lần nào trước đây.

Khi tôi nói là kỳ lạ, đó chính xác là ý của tôi.

Nó trống rỗng, căm thù, tủi hờn, hay... dù cho có là biểu hiện gì thì cũng chẳng thể đoán được suy nghĩ của thằng bé nữa.

Rồi những lời tiếp theo thằng bé nói nằm ngoài mọi suy đoán.

“Thế thì hãy bẻ ngón út bên tay phải của chị ngay bây giờ... chị làm được không?”

Tôi đã cực kỳ bất ngờ bởi thằng bé đột nhiên nói một điều vô cùng kinh khủng.

Tôi từ chối tất nhiên,..... Tôi yêu Ryosuke, nhưng tôi không đời nào thực hiện điều đau đớn như thế.

Có lẽ nào thằng bé giận tôi vì đã nói xấu Ruiko và em gái kế? Bằng mọi giá, tôi không muốn xin lỗi kiểu đó dù là phải hạ thấp sự ưu ái của Ryosuke ở đây.

“Ryosuke.... cái đó.... xin lỗi....”

Tôi nghĩ vậy và cúi đầu không ngần ngại.

Tôi đoán mình đã hạ thấp thằng bé vì nói xấu sau lưng nó.

Nhưng Ryosuke không nói gì với tôi cả,.... chỉ lẩm bẩm một mình trong khi nhìn xuống chân thằng bé,.... và cũng cười, dù là thi thoảng thôi.

Nhưng mọi thứ lạ lắm,.... Tôi đang đứng ngay trước mặt thằng bé và tôi không phải chân thằng bé.

Tôi vừa nói chuyện với thằng bé mới đây thôi,.... giờ như tôi chẳng tồn tại nữa.

Trước tiên, nếu tôi đang ở vị trí đó, hẳn là tôi phải đang quỳ xuống, phải không?

Không đời nào tôi lại làm thế.

Nhưng Ryosuke đang nói chuyện trong khi nhìn xuống chân.

Khá là khó chịu bởi tôi không nghe được rõ lắm bởi vì thằng bé đang thì thầm.

--Nhưng đột nhiên thằng bé ngẩng lên và quay đầu đối mặt tôi.

“....Vậy em nên tin tưởng chị vậy?”

“Eh.... Đột nhiên em bị làm sao vậy!”

“Vâng, bởi nó trông nó khá đau và em mừng khi thấy chị đi xa như vậy vì em.”

-Đau? Em đang nói đên chuyện gì vậy? Chẳng biết nữa, nhưng nếu được tha thứ rồi thì không còn quan trọng nữa.

Tôi đã leo được lên nấc thang cao hơn Ruiko và Nagisa!

“.... Ryosuke!..... Cảm ơn em rất nhiều! Chị hạnh phúc quá! Hãy bên nhau như những ngày xưa nào!”

Tôi đã hạnh phúc tới nỗi cố ôm lấy thằng bé, nhưng bị ngăn lại bằng tay. Tôi để lộ vẻ mặt không hài lòng, nhưng Ryosuke ngó lơ đi và tiếp tục nói.

“Nhưng em có một yêu cầu.”

“Bất cứ thứ gì! Chị cho em một khoảng tiền tiêu vặt để bắt đầu nhé? Chị sẽ đưa em hết tiền tiết kiệm.”

“...Không”

“Chà, thế thì có gì mà em muốn chị mua ....?”

“Không –không phải mấy cái xương khớp được chứ?”

X-Xương....?

Không, chị nói tiền,.... nghe nhầm tai hại.

Nhưng yêu cầu của Ryosuke.... tốt nhất nên hỏi thằng bé về cái đó....

“Vậy thì là gì?”

“—Chẳng phải mọi người sẽ thấy rất lạ nếu chúng ta đột nhiên làm lành?”

“Chị không quan tâm?”

Biểu hiện của Ryosuke trở nên dữ dằn hơn khi nghe tôi nói vậy.

“Em thì có đấy.... Nếu chị muốn nói chuyện với em như đã từng thì chỉ được phép khi chúng ta ở một mình.”

“....C-Chúng ta vừa làm lành.”

“Và nếu chị không thích, chị sẽ không được tha thứ.”

“N-Nhưng....”

“Ôi chúa tôi, chị phiền vừa thôi! Cứ làm như tôi nói đi! Chị muốn chúng ta quay lại làm bạn như ngày xưa! Thì chị sẽ phải chịu đựng tới khi nào tôi cho!”

“...... À ừm! C-Chị hiểu rồi.”

K-không ổn.... Tôi vừa bị mắng lớn.

Tôi đã quá tự mãn,.... và sẽ rất tệ nếu khiến thằng bé tức thêm.

Nhưng đâu cần phải đột nhiên hét lớn với chị thế....

Khi tôi vâng lệnh, Ryosuke gật đầu, [Rồi, rồi].

“Rồi, em sẽ để mọi thứ như vậy.”

“E-Em thực sự không bận tâm nếu chị nói chuyện với em khi chúng ta ở một mình đúng chứ!”

“...vâng.”

Ryosuke gật đầu kèm theo một nụ cười.

Tôi đã rất sợ khi thằng bé hét vào mặt tôi lúc trước, nhưng tôi đoán việc tha thứ là thật.... Ryosuke có vẻ đang trong tâm trạng tốt rồi.

“Ryosuke,..... Gặp em sau.”

“.....được rồi.”

Xong Ryosuke quay lại phòng thằng bé.

Tôi cũng ngay lập tức quay về phòng tôi và nhảy thẳng lên giường, cảm thấy hoài niệm. Tôi chưa từng cảm thấy hạnh phúc như vậy.... được quay về làm chị em thân thiết như những ngày xưa!

Tôi chìm vào giấc ngủ đầy thoải mái.

Tôi đánh một giấc ngon lành tới tận sáng hôm sau.... và giờ tôi là một con người hạnh phúc.

--Ngày hôm sau, vì lý do gì đó, Ryosuke bắt đầu kiểm tra tay phải của tôi thường xuyên hơn.

Tay phải…. hay đúng hơn là ngón út của tôi.

Tôi sợ bị bắt phải bẻ ngón út lần nữa vì nó rất kinh khủng…… Tôi yêu Ryosuke, nhưng tôi không thể quên những gì thằng bé làm với tôi khoảnh khắc đó…. Nó quá kinh hãi.

Nên tôi không nói gì hết.

Sau đó, thằng bé đặt luật rằng chúng tôi chỉ được nói chuyện 10 phút một ngày…. Tôi đã lưỡng lự, nhưng thằng bé đe doạ sẽ cắt đứt với tôi nếu không làm theo những gì thằng bé bảo, nên tôi quyết định ngoan ngoãn nghe lời.

“Hôm nay ở trường chị đã rất vui,.... và em đoán được chuyện gì không?”

“..............cái gì?”

“Chị thấy một lũ mèo tập trung quanh đống hoa chị trồng ở trường, và chị không sao ngăn được phải vuốt ve bọn chúng.”

“.............em hiểu rồi.”

Đây là cách tôi kể các sự kiện thường nhật cho Ryosuke.

Tôi không muốn thằng bé bỏ lỡ chuyện gì đã xảy ra với tôi, nên tôi nói rõ ràng và cẩn trọng.

Câu trả lời của thằng bé cứ ngẫu nhiên làm sao, nhưng tôi chắc là thằng bé sẽ mở lòng với tôi hơn theo từng ngày.

Nhưng cũng có những lúc thằng bé hành động rất kỳ cục.

Một số lúc, thằng bé chuyển hướng nhìn xuống chân và bắt đầu lẩm bẩm một mình.

Khi tôi nói chuyện với Ryosuke, tôi luôn ngồi đối diện với thằng bé để mắt chạm mắt.

Nếu thằng bé ngồi trên sàn, tôi cũng ngồi trên sàn.... và nếu thằng bé ngồi trên giường, tôi sẽ mượn ghế.

Tôi phải cẩn thận để không kể ra sự thật mỗi khi không có tâm trạng tốt.

Tôi chưa từng ngồi gần chân thằng bé. Tuy vậy, vẫn có những lúc Ryosuke bắt đầu nói chuyện như thể tôi là chân thằng bé.

Nên tôi chỉ giữ im lặng và xem chuyện gì xảy ra.

Nhưng tôi rất hạnh phúc. Tôi có thể nói chuyện lại với Ryosuke như vậy.

-Tôi nghĩ rằng tối nay mình sẽ ngủ rất ngon.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage