86 -eightysix-

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

18 38

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

320 15389

Nguyệt Thần

(Đang ra)

Nguyệt Thần

Toshiki Inoue

"Nguyệt Thần" được xuất bản vào ngày 6 tháng 11 năm 2015

12 390

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6962

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tập 2 - Truyện ngắn

Nước cộng hòa không có đủ tài nguyên để các 86 lí ra phải có quyền công dân, được đi vào trong 85 khu, nhưng lại có đủ để nuôi mèo. Nghĩ thôi cũng đã thấy chuyện này kì lạ ra sao.

Cầm trong tay hộp đồ ăn mèo cao cấp dủ chỉ làm từ protein tổng hợp, nhưng nhãn hiệu lại rất bắt mắt, Lena cảm thấy thật trống rỗng, im lặng mất một lúc.

Cả biên giới nước cộng hòa đã bị [Legion] bao vây, còn đám bán đồ ăn đồ ăn cho mèo này lại giành lấy một phần tài nguyên quý giá, sử dụng nhà máy tổng hợp để làm. Dù Lena chưa từng ăn, nhưng cô cảm thấy thứ đồ ăn thú cưng này còn ngon hơn thực phẩm tổng hợp tại trại tập trung hoặc ngoài tiền tuyến.

Cũng không phải mọi người ngừng nuôi mèo, chỉ là nên ưu tiên cho thứ khác đúng hơn.

Cô thở dài thườn thượt, sau đó mở hộp đồ ăn ra. Đổ cái thứ mang cái tên quê mùa protein tổng hợp, được chế biến theo hương vị nào đó, vào trong tô.

“Ăn đi. Cho mày đấy.”

Lena ngồi xổm, đặt chiếc tô xuống trước mặt con mèo đen chân trắng đang nằm trên tấm đệm, đặt trong góc phòng.

Đây là con mèo các thành viên binh đoàn Spearhead nuôi trong kí túc xá. Con mèo này đã tiễn họ đi tới trận chiến không còn đường về, được họ giao phó lại cho Lena trong những lời cuối cùng.

Thấy thứ thức ăn thú cưng mất rất nhiều công sức mới có thể làm ra đặt trước mặt, con mèo liếc mắt một cái rồi thôi.

Sau đó quay mặt đi chỗ khác.

Coi bộ không thích protein tổng hợp. Chắc là do thành viên binh đoàn Spearhead mỗi khi rảnh đều đi săn, thế nên con mèo cũng được ăn nhiều đồ ăn ngon.

Mà nghĩ đến… Có thể thứ con mèo không thích đó là bị người khác đưa vào trong các bức tường để sống.

Cái gì đám 86 nuôi thì cũng để nó chết đi!--- Mẹ cô nhất quyết không đồng ý thế nên con mèo chỉ có thể sống trong phòng Lena. Hiện tại cô rất bận chỉ huy và hỗ trợ binh đoàn, thế nên không thể lúc nào cũng ở bên nó được. Tại khu 1 có [tự nhiên] đã được thay đổi tận gốc bằng thuốc từ sâu bọ và thuốc diệt cỏ này, ngoài kia gần như hông có côn trùng hay chim chóc nào.

Khi trước được thoải mái đi dạo, thích là có côn trùng hay mấy con thú nhỏ cho nó chơi đùa--- Nhất là, trong kí túc xá của binh đoàn Spearhead có rất nhiều người chơi đùa cùng nó. Cuộc sống đó chắn hẳn sung sướng hơn nơi đây nhiều.

“...Xin lỗi, mày cô đơn lắm hả? Mọi người đã đi hết rồi.”

Lena sờ lên bộ lông xù mềm mại. Con mèo đang cuộn tròn mở mắt ra, đôi mắt ba điểm trắng không cảm xúc nhìn lên.

Lena và con mèo nhìn nhau, cô mỉm cười buồn khổ.

“Tao hiểu… ai cũng cô đơn cả.”

Sau khi tiễn năm thành viên cuối cùng của binh đoàn Spearhead ở chiến trường phía đông, dù đã được một thời gian rồi, cô vẫn thỉnh thoảng tự động bật đồng bộ giác quan để liên lạc với họ vào giờ thường hẹn mỗi tối. Nhớ lắm một tiếng ngắn ngủi mỗi tối có thể nghe được tiếng nhau. Nhớ cả giọng nói trầm ổn và yên tĩnh, vẫn luôn trả lời cô đầu tiên.

---Ngài vất vả rồi, Handler one.

Shin.

Ngài đi được bao xa rồi?

Giờ--- đang ở đâu?

Đã chết hay đang ngủ?

Cảm giác không biết gì thế này… thật cô đơn.

Con mèo đang để cô thoải mái vuốt ve chợt đứng dậy, lấy mặt cọ tay cô. Lena ôm nó vào lòng, nó khẽ kêu lên một tiếng.

Cô đơn quá.

Như thể nó nói với cô như vậy.

“---Ừ.”

Rất cô đơn.

Mất đi ngài--- tôi rất cô đơn.