100 điều em không biết về senpai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

47 283

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

142 319

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

85 778

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

7 31

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

34 387

Web Novel - Ngày thứ 60: senpai nè, trước khi đi ngủ anh nghĩ tới cái gì?

###

Đêm qua.

Khi tôi đang chơi chơi thư giãn, đồng hồ chỉ 23:00.

Maharun♪:Chào buổi tối senpai.

Maharun♪:Senpai vẫn chưa ngủ đúng không ạ?

Màn hình điện thoại sáng lên. Tin nhắn từ Kouhai-chan.

Iguchi Keita:Anh vẫn đang ngồi trên bàn.

Tôi trả lời tin nhắn từ máy tính thay vì điện thoại.

Maharun♪:Đúng haー

Iguchi Keita:Chuyện gì, nếu là nói chuyện

Iguchi Keita:Anh sẽ tiếp chuyện, được chưa?

Maharun♪:Nhưng senpai đang học mà?

Iguchi Keita:Chính xác

Thật tôi chưa buồn ngủ tới mức đó. Nhưng tôi đã hơi buồn ngủ rồi.

Maharun♪:Ơ senpai

Maharun♪:À thôi không có gì ạ

Iguchi Keita:Ê

Iguchi Keita:Là sao

Tự dưng nói kiểu thế thấy tò mò ghê.

Maharun♪:Hôm nay em đã dùng nó mất rồi

Maharun♪:‘Câu hỏi’ ý ạ

Maharun♪:Mai em sẽ hỏi

Iguchi Keita:Được thôi

###

Bây giờ là ngày hôm sau vụ đó.

“Chào buổi sáng senpai.”

“Chào buổi sáng.”

Hôm nay ở sân ga, như mọi khi tôi gặp Kouhai-chan, nhỏ trông không buồn ngủ lắm.

Vì trời gần đây khá lạnh, cả hai đứa mặc áo khoác bên ngoài đồng phục. Kouhai-chan mặc áo khoác len, còn tôi thì mặc áo va rơi như mọi khi.

“Lạnh quá.”

Tôi đút tay lạnh vào trong túi và run lên. Chà, vẫn lạnh như mọi khi.

“Lạnh thật nhỉ.”

Cả hai đứa thầm cầu nguyện tàu đến sớm giùm.

***

Mình vào toa tàu, cảm ơn máy sưởi rồi lập tức hỏi senpai.

“Senpai, ‘câu hỏi ngày hôm nay’ của em đây.”

“À, câu hỏi từ ngày hôm qua đây ấy à?”

“Vâng. Ư-m, senpai nè, trước khi đi ngủ anh nghĩ tới cái gì?”

“Hả?”

Tự dưng lại hỏi thế. Tôi thường nghĩ gì trước khi ngủ nhỉ.

“Anh chịu, tại anh chẳng bao giờ để ý cả.”

“Senpai cố nhớ đi. Như tối qua chẳng hạn ạ?”

Hôm qua à. Học xong tôi cuốn mình trong chăn, rồi…

“Kiểu như tiết học hôm nay anh đã làm gì.”

“Oaaa. Đúng là con ngoan trò giỏi.”

“Ê, cái mắt trợn ngược lên thế kia là sao?”

Không chỉ học hành mà anh còn nghĩ tới nhiều thứ chứ bộ. Nên là đừng nhìn anh như kiểu anh là ‘thằng cuồng học’ thế đi.

“Rằng ngày mai, hay chính xác là hôm nay nhỉ, con người kia sẽ hỏi mình câu hỏi gì đây ta, kiểu kiểu vậy.”

“Ơ, là em ạ?”

“Tất nhiên là nghĩ tới câu hỏi của Kouhai-chan rồi. Có vấn đề gì à?”

Lúc đó nhỏ đang định nói gì đó rồi dừng lại giữa chừng, tất nhiên tôi sẽ nghĩ ngợi và tò mò rồi. Khi nhắm mắt chuẩn bị ngủ, đó là điều đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi.

***

“Không đâu ạ.”

Có vấn đề gì đâu nhỉ?

Mình đang tính nói “Senpai, anh toàn nghĩ tới em thôi à” để chọc anh ấy, nhưng trước khi mình kịp hạ quyết tâm hỏi thì senpai hỏi ngược lại mình.

“Kouhai-chan cũng vậy, ‘câu hỏi ngày hôm nay’ của anh. Khi ở trong chăn em nghĩ tới điều gì?”

“Ưm, hôm qua á, là gì ấy nhỉ?”

Mình chui trong chăn và nhìn chằm chằm vào điện thoại.

“Nào là ‘Senpai rep nhanh vậy ta.’”

“Bởi vì anh dùng máy tính. Anh gõ khá nhanh.”

… Nhưng ý mình không phải cái đó. Thôi kệ, senpai hiểu nhầm cũng không thành vấn đề.

“‘Senpai vẫn đang học nhỉ.’”

“Thì tầm đó lúc nào anh chả học.”

“Nhờ thế mà em nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.”

“Vậy là anh vui rồi.”

Mình cảm giác câu trả lời của mình loạn hết cả lên, nhưng senpai không ý kiến gì là được rồi.

###

Tôi đang định trêu nhỏ rằng “Em chỉ toàn nghĩ tới anh thôi à?”, nhưng tất nhiên là tôi không dám.

Thay vào đó là câu hỏi tiếp theo của Kouhai-chan.

“Thế senpai thì sao, anh ngủ ngon không đó? Mà trông anh vẫn buồn ngủ như mọi khi.”

“Buồn ngủ lắm…”

Tôi thực sự buồn ngủ.

“Thì anh cứ ngủ thôi.”

“Không, làm sao anh quá đáng thế được. Anh đang có người nói chuyện ở trước mặt cơ mà.”

Mặt tôi không dày tới nỗi ngủ luôn trước mặt người mình đang nói chuyện.

“Em muốn thấy mặt ngủ của senpai.”

“Ê. Ta không nên làm thế trên chuyến tàu sáng.”

“Thế tàu chiều về thì sao ạ?”

Hừm.

“Khi về anh sẽ đọc sách, tại ai đó cả.”

“Lỗi ai vậy ta--?”

Là nhà ngươi.

“Anh chỉ ngủ ở nhà mình thôi.”

Có những lúc tôi thấy buồn ngủ trong giờ học, nhưng tôi không nghĩ mình có thể cứ ‘ngủ’ tùy ý được.

“Thế lần tới em sẽ bắt senpai ngủ.”

“Ê…”

Anh không có sở thích trưng mặt ngủ của mình đâu nhé.

Chúng tôi, hai đứa học sinh, cứ tiếp tục tán phét, còn tàu cứ đi và đi.

=======================

Những điều mình biết về senpai 60

Có vẻ trước khi ngủ, anh ấy sẽ nghĩ tới những chuyện đã xảy ra trong hôm đó.