10 nen goshi no HikiNiito o Yamete Gaishutsushitara Jitaku goto Isekai ni Ten’ishiteta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6943

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 36

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 22

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 90

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 88

Chương 03: Dù là một NEET, có vẻ Yuuji là một Người Giàu Có ở Nhật Bản - Phần 05: Yuuji, Gửi email cho em gái, Sakura

Suu: Mình hack speed được mấy ngày thôi, ông Zen về thì tốc độ sẽ như cũ :v.

----

“Được rồi, dù gì chúng ta cũng đã ra ngoài, sao không chơi tuyết một chút nhỉ, Alice!” (Yuuji)

“Chơi tuyết~?” (Alice)

“Ừm, chúng ta cùng làm một người tuyết nào!” (Yuuji)

Cùng với Alice và Kotarou, Yuuji đã chụp xong bức ảnh để gửi cho em gái mình, Sakura.

Cậu nên gửi nó ngay cho em gái mình nhưng cậu không làm thế và tiếp tục trốn tránh thực tế.

Cùng chơi với một Alice năng động và phấn khởi vì chưa bao giờ được ra ngoài, cậu đang làm một người tuyết từ đống tuyết trong khu vườn.

“Nhìn này Alice, ta phải lăn như thế này để làm người tuyết. Khi làm vậy, tuyết sẽ dính lại với nhau và chúng sẽ từ từ to lên.” (Yuuji)

Mặc dù dưới mắt của Yuuji là một quầng thâm và có biểu hiện mệt mỏi nhưng đôi mắt cậu vẫn lấp lánh niềm vui thú.

Kotarou vẫn đang đứng nhìn hai người họ chơi đùa và sủa một tiếng “Woof”.

Có vẻ như cô chó muốn đi vào khu rừng gần đấy để đi dạo.

“Có chuyện gì vậy Kotarou? Mi muốn vào rừng à? Nhưng chúng ta không thể bỏ Alice lại một mình……..Liệu có ổn không khi Kotarou đi một mình? Em nghĩ sao, Alice?” (Yuuji)

“Sẽ không sao vì Kotarou đã mạnh sẵn! Với Kotarou cũng rất thông minh nên không sợ bị lạc. Mi sẽ không sao đúng không Kotarou~~?” (Alice)

Woof~!

“Đúng thế, với tôi mong cô đừng so sánh tôi với một người như Yuuji.” (Kotarou)

Kotarou trả lời với một tiếng sủa rõ to.

Khi nghĩ về điều đó, Alice đã khẳng định vì Kotarou rất mạnh và thông minh nên cô áy sẽ ổn thôi.

Trừ người nói là Alice, trừ Kotarou ra thì chỉ còn một người khác.

Hãy mạnh mẽ lên nào Yuuji!!

✦✧✦✧

“Thế anh sẽ làm phần dưới và Alice sẽ lo phần trên. Chuẩn bị! Bắt đầu nào!” (Yuuji)

“Vậy ra đây là người tuyết~~? Nó nhìn thật dễ thương theo một cách nào đó~~” (Alice)

“Alice, thế này vẫn chưa xong đâu. Bắt đầu từ bây giờ sẽ là phần khó nhất đòi hỏi tính sáng tạo. Có thể dùng cành cây dài khô để làm cánh tay, cái xô làm mũ, nhưng nếu chúng ta quậy banh khuôn mặt thì nó sẽ trở nên cực kì tội tệ đấy. Alice, em có muốn làm khuôn mặt cho người tuyết-san không?” (Yuuji)

“Un~, đây là ‘lần đầu tiên’ của Alice nên Alice không biết phải làm sao, nhưng Alice sẽ cố hết sức có thể!” (Alice)

Alice đã lục tung ga ra và nhà kho, phá hủy hàng giậu đã éo còn tí lá nào để kiếm vật liệu làm khuôn mặt.

“Heave-ho, heave-ho” Alice vừa khiên đống vật liệu tới chỗ người tuyết vừa thở hổn hển.

*Thug* *Woof*

Kotarou đã quay trở lại.

Yuuji mở cổng và thấy một Kotarou màu nâu sẫm nổi bật giữa nền tuyết trắng xóa. Cô chó thả một con gì đó có màu trắng ngay dưới chân.

“Oh, Kotarou, đó là cái gì thế? Có phải là một con thỏ không? Mi bắt được nó à?” (Yuuji)

“A!! Snow Hare! Kotarou thật tuyệt vời! Yuuji-nii, cái con này gọi là ‘Snow Hare’. Anh không thể bắt nó trừ khi vào mùa đông. Nó thật sự rất rất là ngon!! Nhưng rất khó nhìn thấy nó nên rất khó để bắt nó.” (Alice)

“Ô, Kotarou thật là tuyệt!” (Yuuji)

Yuuji vừa tắm cho Kotarou vừa khen và nựng cô liên tục. Kotarou cạ cạ thân cô với Yuuji và nhìn cậu bằng đôi mắt.

“Cậu đang xuống tinh thần đúng không? Hãy ăn nó và vui lên nào!” (Kotarou)

Cô chó nói một câu an ủi với Yuuji.

Alice nhanh chóng nắm đôi tai của con Snow Hare và mang nó tới chỗ để chặt thịt ở trong ga ra.

Những người phụ nữ nhà Hojou rõ ràng là rất khát máu.

✦✧✦✧

Yuuji nhìn vào cái máy tính trong phòng.

Cuối cùng thì cậu cũng sống thật với đời.

Đầu tiên, cậu tạo một tài khoản email miễn phí.

Tiện đó, con Snow Hare đã được xử lý “nhẹ nhàng” bởi Kẻ Chặt Thịt☆Alice-chan Bé Bỏng, cô bé đã ăn quả tim cho buổi trưa, MVP Kotarou thì ăn phần còn lại.

Con Snow Hare đã được lột da và bỏ nội tạng được trữ lạnh bằng cách nhét xuống đít của người tuyết.

“Để nó xuống dưới lớp tuyết thì sau một ngày chúng ta có thể ăn nó, Alice thật mong đợi~!” Alice nói với một nụ cười lớn trên mặt. Cô bé nói mà không hề ấp úng một chút nào.

Trong khu vườn của nhà Houjou hiện tại đang có một người tuyết với khuôn mặt vô cảm đứng một mình (với con Snow Hare dưới đít).

“Sakura hửm…… mình đã gắn bức hình vô, giờ nên viết gì đây…..” (Yuuji)

Cậu gõ rồi xóa rồi lại gõ rồi xóa trong khi đang thì thầm.

Mặc dù cậu gặp vấn đề với nó, nhưng bằng cách nào đó cậu đã hoàn thành bức thư và gửi cho Sakura.

□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □

Tới Sakura.

Đây là Yuuji.

Anh xin lỗi vì đã liên lạc với em khá trễ.

Từ lúc mà Nii-chan không nhớ địa chỉ email của Sakura.

Điện thoại thì dùng được nhưng chỉ nghe các âm thanh lạ.

Anh nghĩ em đã biết về điều này.

Nii-chan cũng chẳng hiểu nó nốt.

Ngôi nhà thì vẫn ở đây, nhưng được bao bởi khu rừng xung quanh.

Anh không biết đây là đâu nên anh cũng chẳng biết là có ngôi làng hay thị trấn nào xung quanh không.

Anh cũng không biết anh có trở về được hay không.

Nhưng Nii-chan có thể đi ra ngoài.

Sau khi Bố và Mẹ mất, anh chỉ sống một mình trong ngôi nhà này.

Nhưng nó đã quá trễ. Anh chỉ có thể ra ngoài từ khi hai người họ qua đời.

Giờ anh đã có thể đi ra ngoài, anh đã có Koutarou và thậm chí là có một người em gái nuôi.

Từng ngày một, anh đã sống bằng cách thử và mắc phải sai lầm để có thể tiếp tục sống.

Giờ đã qua 10 năm, anh cảm thấy rẩt vui.

Anh muốn chứng tỏ điều đó với Bố và Mẹ.

Anh cũng muốn gặp và chứng tỏ điều đó với Sakura.

Mặc dù chúng ta không thể gặp nhau, nhưng anh vẫn có thể gửi mail và các bức ảnh, và em có thể tham gia Diễn Đàn nếu em thích.

Anh cũng có đăng video lên đó nữa, mọi người trong Diễn Đàn đã nói rất nhiều thứ với anh và những cuộc đối thoại nhảm nhỉ của họ cũng rất hài hước nữa.

Vậy, hãy sống hạnh phúc với George-kun nhé.

Bởi vì anh cũng sẽ làm điều tương tự khi ở đây, một cách nào đó……

Anh sẽ còn gửi mail cho em.

Houjou Yuuji

PS:

Nhân tiện, khi còn nhỏ, em đã nói là em muốn một cô em gái phải không?

Bé Alice dễ thương cũng đã trở thành em gái của Sakura rồi đấy.

Nó có ổn không khi đưa toàn bộ đồ và trang sức của em cho cô em gái dễ thương của Sakura nhỉ?

Anh mong em sẽ đồng ý!

Anh thật sự xin lỗi về điều này!

Suu: Từ khúc này sẽ là cái mail của Yuuji, khá là deep :v